Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Thư gửi con gái 24

Con gái yêu của ba,
Về chuyện chính trị, bốn tên đầu đảng Hùng Dũng Sang Trọng, giờ chỉ còn mỗi Trọng ở trong BCT. Nghĩa là tới kỳ quốc hội tới cả Hùng Dũng Sang đều nghỉ. Trọng thì già rồi, chắc là ở thêm 1~2 năm sẽ bàn giao cho ai đó, họ đã xắp đặt sẵn rồi.
Tham nhũng thì tên nào làm cũng sẽ tham. Vì tiền, quyền, luật pháp đều ở trong tay bọn chúng. Vì vậy chuyện tham nhũng là đương nhiên.
Chuyện đi quan hệ quốc tế, thì gã nào cũng làm được chứ chẳng riêng gì Dũng. Vấn đề là bao nhiêu thứ tài nguyên của cải rừng vàng biển bạc của đất nước của tổ quốc của nhân dân thì Dũng đem cầm cho ngoại bang hết rồi. Vậy bọn sau đây đi quan hệ quốc tế thì không biết lấy gì để cầm? Có thể chúng sẽ đem 90 triệu dân đi cầm cho ngoại bang để lấy tiền tiêu con ạ.
Càng đọc nhiều, càng xem nhiều, càng đi nhiều, ba lại càng ngày càng nhận thấy rõ ở trong ba có một ước mơ kỳ lạ: Ba ước thời gian quay trở lại, và lịch sử đừng đẻ ra Minh râu và đảng CS thì VN mình hẳn đã không khốn khổ suốt gần 100 năm qua.
Trên thế giới trước đây có mấy đế quốc mạnh là Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha. Đi thôn tính mạnh mẽ nhất có lẽ là Anh và Pháp. Những thuộc địa của Anh luôn gắn bó với nữ hoàng cho đến gần đây mới tách. Sự xâm lược của đế quốc Anh khắp thế giới đã mang đến sự trù phú của những vùng đất mới như Mỹ, Úc, Canada... Hồng Kông tuy giờ đây không thuộc "commonwealth" nhưng cũng là nơi tiến bộ nhất TQ.
Những thuộc địa của Pháp nói chung đều không bằng của Anh, như VN đều tách ra độc lập rất sớm bằng bạo lực. Tuy nhiên, hiện nay, có 2 thuộc địa của Pháp có cái "lifestyle" đối lập hẳn nhau, nhưng nhân dân đều hạnh phúc hơn dân VN. Tân Đảo thì giàu có. Madagasca thì vẫn như thời sơ khai.
Minh râu và đảng CS làm được gì? Họ dùng máu người để nhuộm đỏ đất VN. Ở VN, trong vòng gần 100 năm qua số ma đông hơn số người. Và cái khốn nạn nhất là họ dùng máu người để thay đổi một chế độ độc tài này bằng một chế độ độc tài khác.
Cô Q.A của con cũng là một sản phẩm đặc thù của chế độ. Thích cai trị bằng ý chí cá nhân. Và những kẻ thích cai trị bằng ý chí cá nhân như cô ấy sẽ có một đám xu nịnh vây quanh như thằng Th. và con bé L. L. Nói chung là cả kẻ cai trị và kẻ xu nịnh đều rất bốc mùi.
Bố bạn Ph. biết ba hay sao mà bảo với Ph. là "bố T. mà nghe thấy thì vả vỡ mồm". Bác ấy nhầm con ạ. Ba không bao giờ thích động chân động tay. Nhưng đấu khẩu thì ba thừa lý lẽ để cãi nhau tay đôi với bất cứ ai. Thậm chí là người được bạn Ph. khen là nói hay tức TBT Trọng. À bố bạn Ph. có phải là cái bác bạn của ba không?
À nói về chuyện động chân động tay, có một chuyện thế này: Ông Nguyễn Trần Bạt đi thăm Anh quốc, tới London, ông vào thăm hạ viện (VN kêu là Quốc Hội). Ông ấy thấy họ đóng các bàn bầu dục, và từ phía bên này bàn tới bên kia bàn là rất xa. Ông ấy mới hỏi: "Nghị sĩ ở Anh chắc phải có giọng nói rất khỏe, vì khoảng cách đến nhau xa thế này". Người ta mới cười bảo với ông ấy rằng: Ở Anh, mỗi nghị sĩ là đại diện cho quyền lợi của một đơn vị dân khoảng vài trăm ngàn người. Vì vậy họ tranh cãi rất kịch liệt, đôi khi họ rút cả kiếm ra nữa. Nên bàn phải làm như vậy để họ có cố nhoài người thì cũng chỉ chạm được mũi kiếm của người này vào mũi kiếm của người kia. Trở về VN, ông ấy thấy nghị sĩ VN thì gật như một bầy cừu. Chẳng có nghị sĩ nào dám nói nửa lời bảo vệ quyền lợi của dân. 
Cô Q.A chụp cho con cái mũ "bướng bỉnh" vì giống ba. Khổ, ở VN, người ta vốn là một bầy cừu, còn những người như cô Q.A thích làm mục đồng nó quen rồi. Ở những nước tiến bộ, việc phát biểu thẳng thắn suy nghĩ của mình là rất bình thường. Và ở những nước tiến bộ thì không có ai làm nghề mục đồng, vì ở đó không có bầy cừu.
Lớp cấp 3 của con cũng đa số là hèn như vậy. Nói ra sự thật mà cũng không dám nói.
Về chuyện của con. Có gì thấy không hợp lý, con cứ phát biểu cũng được, trong phạm vi lớp học của con thôi. Nhưng đừng làm gì chống lại xe tăng của bọn CS. Chúng nó sẽ nghiền nát mình ngay đấy. Mình không cần đi theo chúng nó. Mình đứng ra ngoài lề đường.
Và một điểm nữa là ba khuyên con là nên "xả bỏ". "Xả bỏ" có nghĩa là coi như không có. Như kiểu đi tiểu hàng ngày thì không còn ứ đọng sự bực tức trong tâm nữa.
Thế nhé! Ba chúc con gái vui vẻ!
-------------------------------------
Năm nay thay đổi chủ tịch nước và thủ tướng, chủ tịch Quốc hội có thay đổi không con không biết. Con nghe mấy bạn nói chuyện thôi. Thấy các bạn bảo Sang Trọng Hùng Dũng tham nhũng nhưng ít ra còn làm được tí vì ông Dũng năm vừa rồi đi quan hệ Tây nhiều.
Xong các bạn bảo chỉ sợ mấy ông mới vừa tham nhũng vừa không làm được gì.
Mà đúng là ông Trọng giảng viên nên nói giỏi, cái Ph. bảo "tớ nghe ông ấy nói mà tớ thấy yêu quý :D."
Còn chuyện nữa là hôm nay thằng Th. lên nói là sáng mai tiết văn trống thì học Toán mà kế hoạch trước là 3 tiết văn ngày mai viết văn để nộp cho thầy, Chủ Nhật thầy lấy. Xong nó bảo là về nhà viết đi sáng mai nộp trong khi ý của cô Q.A là tuần sau nộp.
Lúc nó nói thế con mới bảo là làm sao mà có thời gian tối nay viết, tối nhiều người đi học. Tính con thì có gì không vừa ý là con nói luôn. Về nhà con mới nhắn tin cho cô Q.A. Chiều cô mới đến cô nói con là đừng lấy ý kiến của riêng mình mà nói cả lớp rồi cô hỏi ai còn ý kiến thế nữa không thì có mỗi Đỗ Thắng giơ tay mà trong khi buổi sáng thì bao nhiêu người phản đối. Xong cô cứ nói linh tinh gì con chẳng nhớ, con với mấy đứa vừa mở miệng ra định nói thì cô bảo "bây giờ cô nói không nói". Xong cái L. L. giơ tay đính chính nói là "Th. truyền đạt sai ý cô". Cô gật gật xong bảo con cứ nói đi cô nghe. Trong khi con và mấy bạn cũng định nói những gì L. L. nói thì cô không cho, xong đến lúc nó nói thì nghe. Thế bảo sao mà cứ suốt ngày khen L. L. thế nọ thế chai.
Xong rồi cô cũng nói thằng Th. là không được tự quyết ý mình. Rồi vừa nhìn con vừa nói với Th. là "làm cán bộ lớp phải quen sống chung với lũ." Con biết cô nói kháy con nhưng con mặc kệ, cô nhìn con con nhìn thẳng lại luôn. Cô nói thế vì sáng nay con nói to với thằng Th. Mà con thì ba biết rồi con bực là con nói luôn con không có để trong lòng, xong là thôi. Mà chính cô Q.A cũng từng bảo với bọn con là "bạn bè không thích nói thẳng luôn, đánh nhau cũng được, không nói xấu." Thế mà hôm nay cô cũng ý kiến con cãi nhau với thằng Th. Cô mà cho con nói con còn định bảo là "bạn bè cãi nhau chuyện bình thường, trước cô bảo thế kia cơ mà."
Sau chuyện này con mới nhận ra 2 điều:
Một là lớp con không đồng lòng, một là ba phải, hai là không dám ý kiến. Ngoan quá mức, sợ sệt nhiều thứ. Điển hình như nhóm mấy bạn chỉ học không ấy. Các bạn không dám sang nhà nhau chỉ vì ngại bố mẹ bạn khác.
Hai là những gì người khác nói, chưa chắc người ta đã tốt như thế, nhiều người chỉ nói mà không làm được. Điển hình như cô Q.A. Con và nhiều bạn nhận xét là cô Q.A tốt vẫn tốt nhưng không quý được vì toàn làm ngược lại những gì mình đã nói. Mà nghe cô nói thì rất là hay. Thế nên cô mới quý L. L. chứ, vì nó cũng được cái mồm dẻo, con nhà kinh doanh mà. Do vậy phải có biến cố mới biết bản chất mọi người như thế nào.
Con không yêu quý lớp cấp 3 của con. Con chỉ mong nó qua nhanh để con không bị "stuck" ở đây nữa.
Bây giờ nghĩ lại: không biết trước đây, nếu xảy ra chuyện thì lớp cấp 2 của con có thế không và không biết lớp cấp 2 có đoàn kết không, vì hồi đó không có biến cố.
Mà cô Q.A thì cái gì cô cũng nói được. Con ý kiến thì cô bảo "ngang ngược" và còn thêm câu bảo "giống ba". Không nói gì, thì đến lúc bọn con bảo "lớp không có dân chủ", thì cô bảo "sao không ý kiến". Người ý kiến như con thì bị gọi riêng ra nói chuyện thì ai ở lớp dám ý kiến nữa, trừ những đứa như con. Thế xong rồi bạn bè cãi nhau mà cô cũng phải can thiệp. Con nghe M. kể bảo là chiều qua lúc đi cầu thang, M. nghe được cô Q.A nói với thằng Th. là "mày đi cãi nhau với con điên đấy làm gì". Ba nghĩ một người giáo viên mà thốt lên câu đấy về học sinh thì làm gì còn ai tôn trọng nữa. Mà đây không phải lần đầu tiên cô nói những câu kiểu xúc phạm như thế. Không những xúc phạm học sinh mà còn cả bố mẹ nữa cơ. Người thì cô nói trước lớp là kẹt xỉ, rồi người thì nói là đóng tiền rách. Trong cuộc họp phụ huynh thì cô nói với ba là "con ngoan ngoãn hiền lành". Nhưng sau lại nói "tại ba mà con ngang ngược lệch lạc". Nhiều phụ huynh nghe bực mình. Bố Ph. bảo "bố cái T. mà có ở đấy chắc vả vỡ mồm". Rồi họp phụ huynh thì 41 người chê, khen mỗi L. L. bảo nó tốt quá nên bị ghét. Sao cô không nhận ra một điều là "hữu xạ tự nhiên hương" nếu nó tốt thật thì tất cả bạn bè đã không quay lưng lại với nó.
Nhiều người khuyên con là "mày ý kiến làm gì, lần nào mày cũng chịu trận". Nhưng con bảo là "nếu tớ không ý kiến thì đêm qua nhiều đứa phải thức đêm viết văn".

Con thực sự rất bức xúc với cô Q.A

Không có nhận xét nào: