Thứ Ba, 9 tháng 2, 2016

Thư gửi con gái 18

Con gái yêu thương của ba,
Ba viết cho con mấy dòng vắn tắt.
1/ Về người có vân tay đặc biệt: Ngay câu hỏi của cô Q. A. đã không đúng. Bởi vì mỗi người là cá biệt, nên ai cũng đặc biệt. Suy nghĩ của con là đúng.
2/ Về nghiên cứu chữ viết: Người đầu tiên dùng chữ la-tinh ký âm tiếng Việt là ông "A-lịch-sơn-đắc-lộ", người truyền giáo, người "Bồ-đào-nha". Con có biết vì sao lại có kiểu phiên âm "Bồ-đào-nha" và "A-lịch-sơn-đắc-lộ" không? May mà chúng ta bỏ được chữ Hán, chứ không thì các cái tên quốc tế đều bị phiên âm theo kiểu quái dị hết, và không còn ai nhận ra nguyên gốc của nó là gì.
Con có phàn nàn là Nhật Bản vẫn không bỏ được chữ Hán (Kanji). Thực ra cái chữ mềm hi-đa-gan-na và chữ cứng ka-ta-kan-na là những cố gắng để người Nhật thoát ly chữ Hán đấy. Nhưng cuối cùng vẫn không được. Sau này con học tiếng Nhật nhiều rồi thì con dần dần sẽ hiểu là tại sao.
3/ Khi học ngôn ngữ bao giờ cũng phải cố gắng làm cả 4 kỹ năng theo thứ tự ưu tiên: Nghe - Nói - Đọc - Viết.
Con biết vì sao người Việt thế hệ ba nói tiếng Anh bị sai nhiều không? Vì bọn ba cứ học viết và đọc trước. Kỹ năng nghe học sau cùng, thậm chí là không học, nên phát em sai hết cả, đặc biệt là mất trọng âm và âm cuối. Các từ "Fire", "Five", "File", "Find", “Fine” là phát âm như nhau hết.
Con có khả năng thẩm âm tốt, nên con cũng bắt đầu học tiếng Nhật bằng kỹ năng nghe đầu tiên con ạ. Con lên “youtube”, tìm những bài học tiếng Nhật để nghe, chẳng hạn con tìm cụm từ "Learning Japanese" thì thể nào chẳng có cả rừng "clip".
4/ Về chuyện vân tay: Là nghiên cứu mang tính thống kê, thế nên những thông tin là khái quát. Nó mang tính định hướng chung chung, chứ không phải chính xác một trăm phần trăm như vậy. Nó cũng có ích lợi là khi mình biết khái quát thì mình sẽ không đi về hướng sai lầm.
5/ Có một điểm này không cần xem vân tay cũng thấy rõ: Đó là con thích một môi trường duy lý chứ không thích bị bắt ép phải tuân lệnh như môi trường độc tài ở Việt Nam. Vì vậy, thấy rõ là con nên đi du học. Đúng thế! Thi vào chuyên Toán đã là sai lầm rồi, giờ không nên lặp lại sai lầm đó nữa.
Phải đi du học thôi!
Thế nhé! Chúc con gái yêu vui vẻ!

-----------------Original Message-----------------
Con đang nhờ đứa bạn con ở trên lớp nó học tiếng Nhật 2 năm rồi, lúc rảnh trên lớp dạy con vài chữ tiếng Nhật để đến tháng Sáu đi học đỡ mệt. Con cũng hỏi một chị trường con cũng học ở APS chị bảo lúc sang chị không biết tí tiếng Nhật nào cả, người ta dạy cho mình từ đầu. Con cũng nhờ chị ấy giúp đỡ khi con sang vì học cùng khoa.
Lại về việc vân tay. Con nghe bạn con kể là chiều hôm bọn con quét vân tay, chúng nó vào nhà cô. Thấy cô gọi điện cho cái anh trưởng nhóm nghiên cứu hỏi anh ấy xem là lớp con có ai có vân tay đặc biệt không. Anh bảo con có vân tay ngón cái phải rất đặc biệt, ngón con mạnh nhất ấy, anh bảo con có khả năng thu hút người khác giới. Thảo nào con chẳng làm cái gì mà lúc nào cũng có nhiều người thích. Con thấy nó cũng hơi nhảm nhí. Con nghĩ anh ấy nói thế là do anh quét vân tay cho con ấn tượng với con chứ làm sao mà từ sáng đến chiều đã xem được ai có vân tay đặc biệt. Con tò mò cái này nên lúc anh quét vân tay cho con, con thấy hay hay nên con cứ hỏi liên tục, nói liên tục, đến nỗi mà làm anh ấy lưu nhầm cả lên. Các bạn khác thì các bạn không nói mà nếu anh chị ấy tự nói thì nói thôi. Đến lúc anh xem ngón cái của con, anh quét xong anh bảo về anh sẽ kiểm tra lại vì anh đoán dạng vân này của con chỉ có 0.1% dân số thế giới có. “Những người có dạng vân kiểu đuôi công này sẽ có khả năng đem lại niềm vui cho người khác giống kiểu anh nói chuyện với em nãy giờ thấy vui vui.” Anh bảo “những người có dạng vân này thường có duyên ngầm, không xinh đẹp lắm những lúc nào cũng có nhiều người theo đuổi.” Anh xem cho con không phải anh trưởng nhóm nhưng chắc chỉ có anh ấy là bị người xem hỏi liên tục nên ấn tượng nên nói với anh trưởng nhóm là ấn tượng với con nên chắc vì thế mà anh trưởng nhóm nói có mỗi con có vân đặc biệt. Bởi vì con nghĩ là ai cũng đặc biệt hết, tại vì có ai giống ai đâu.
Con đang học những chữ cái đầu tiên của bảng chữ mềm tiếng Nhật mà sao khó nhớ kinh. Xong nghe nói chữ “kanji”, bộ chữ Hán của Nhật còn khó hơn. “Thanks God!” vì ngày xưa có ông người Bồ-Đào-Nha sáng tạo ra chữ viết cho Tiếng Việt ^_^. Nếu không có may mắn này thì giờ khổ sở ngồi vẽ. Mà con vẽ còn xấu cơ, vẽ chữ mà nó cứ tròn lẳn ra.
+++
Con có kết quả tương đối chi tiết về vân tay rồi, cũng khá đúng.
Không phải vân ngón cái con đặc biệt đâu, các anh ấy nghiên cứu lại thì vân của con chỉ là vân xoáy L, mà đặc biệt lại là vân WL cơ.
Con thấy kết quả cũng đúng phết. 3 năng khiếu cao nhất của con là quản lí, ngôn ngữ và thính giác (là cảm thụ âm). Đúng thế thật, khi con làm mấy việc thiên về cái này con thấy dễ dàng hơn là ngồi học toán lí hoá.
Rồi các anh khuyên con là:
1/ Phát huy khả năng sáng tạo, cảm nhận cái đẹp (chắc là do quan sát của con kém nhất ^_^)
2/ Hướng tới sự hoàn hảo, làm từ thiện, mang lại sự ấm áp cho người khác.
3/ Học cách kiểm soát tôi, lòng tự trọng phù hợp hoàn cảnh, dễ dàng hoà nhập chia sẻ.
4/ Cần biết chấp nhận thất bại và lắng nghe ý kiến.
5/ Tìm môi trường làm việc không theo kiểu độc đoán ép buộc mà được phân tích, thuyết phục một cách thoả đáng và đưa ra mục tiêu chiến lược cụ thể hợp lí.
6/ Tự theo đuổi mục tiêu công việc mang tính khó khăn.
7/ Tìm kiếm cơ hội thể hiện tố chất lãnh đạo.

Thế này chắc con nghĩ đi du học sẽ phát huy được hết tiềm năng của con đấy, chứ ở nhà học mấy ngành nghiên cứu không phải sở trường của con, có làm được cũng không phải tốt nhất. Trước sai lầm một lần khi thi chuyên Toán rồi, không thể sai lần nữa.

Không có nhận xét nào: