Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

Đàn ông VN 4

Đàn ông Việt Nam rất chi là vớ vẩn nhá. Ra ngoài thì thích ngắm gái ăn mặc hở hang nhưng mà vợ thì cấm này cấm nọ. Thế xong rồi có nhiều thứ như kiểu là yêu cầu vợ phải còn trinh rồi này nọ. Thế đặt ngược lại câu hỏi là thế người mà làm phụ nữ mất trinh là ai ấy? Con k thích sự k bình đẳng này và đôi khi phụ nữ cũng tự biến mình k bình đẳng.
Lần trước 8/3 Clare đăng stt là "hãy đối xử với phụ nữ cả 365 ngày như ngày 8/3 chứ k phải chỉ mỗi 8/3 đối xử tốt."
=====
Gửi con gái yêu của ba
Đàn ông VN là như vậy mà, thấy cô nào ăn mặc hở hang thì dán mắt vào rồi quay ra bình phẩm với nhau rằng thế nọ thế kia. Trong khi về nhà thì bắt vợ của họ phải ăn mặc kín đáo. Vì sao con biết không? Vì lúc đó họ liên tưởng tới những lời bình phẩm mà họ vừa mới nghe những người bạn của họ nói về cô nọ cô kia.
Tuy nhiên, các cô gái ở VN cũng ăn mặc rất khiêu khích. Ba có cảm giác như họ cố tình mặc sao cho thật khiêu khích.
Không hiểu sao, ba cứ luôn nghĩ là những cô gái ăn mặc chân phương, không quá gây sự chú ý thì thường sẽ có cái đầu nhiều kiến thức. Còn những cô gái thích ăn diện, thích mặc khiêu khích, và nhất là cứ mỗi ngày "post" một hình lên fb thì hẳn là cái đầu chẳng có gì bên trong.
Cái đẹp bề ngoài sẽ tàn phai nhanh theo thời gian. Còn cái đẹp nội tâm thì chỉ mất đi lúc chết. Thậm chí chết rồi đôi khi vẫn được người đời nhắc đến.
Ở VN có nhiều điều rất buồn cười. Nhưng có lẽ đều do "quan trí thấp" mà ra cả. Cái gì cũng "bày đàn" rất nhanh. Mà "bày đàn" là vì "quan trí thấp" dân đến "dân trí thấp". Vì trí không có, nên không có năng lực tự tư duy, vì vậy nhanh ngả theo "bày đàn".
Ba nghĩ Clare đăng "status" cũng đúng! Nhưng để đúng hơn, Clare nên đăng là: "Nào chị em phụ nữ ơi hãy đạp bỏ ngày 8/3 và 20/10 đi! Bởi vì hai ngày đó không làm cho chị em phụ nữ chúng ta mạnh mẽ hơn, mà hóa ra lại làm cho chị em chúng ta bị yếu thế đi!
Tại sao phụ nữ lại phải cần có ngày để đàn ông chiều chuộng? Phụ nữ chẳng phải là hàng trăm năm nay đòi được "nam nữ bình quyền" đó sao? Vậy tự dưng lại đi hạ thấp mình xuống để được đàn ông chiều chuộng. Thế là tự dưng đánh mất quyền bình đẳng mà bấy lâu đấu tranh giành giật.
Đó! Thế nên, ba không bao giờ gửi lời chúc mừng ai vào cái ngày chết tiệt 8/3 hoặc 20/10.
Hôm nay ba bóc tờ lịch (mấy chú trên tàu quên bóc lịch vì thiếu kinh nghiệm đi tù, hay là cố tình để lại), ba thấy trên tờ lịch ghi "ngày quốc tế phụ nữ". Ba lẩm bẩm: "Bà mẹ cái thằng làm lịch ngu thật, không biết nó in cái chữ đó là nó lấy ở đâu ra, thường những cái gì là "quốc tế" thì nó sẽ do Liên Hợp Quốc thống nhất đồng ý". Cái thằng làm lịch đó chắc là trình độ chưa hết lớp 4.
Xem cái quyển lịch của mình thấy cái thằng làm lịch dốt quá. Rồi xem cái lịch của UK làm thì thấy khác hẳn. Trong quyển lịch UK làm (có lẽ UK này ở Nhật), mỗi tháng đều có ghi chú ngày nghỉ (holiday) của các nước lân cận. Ví dụ ngày 30/4 nó viết là "VN reunion day" (ngày thống nhất). Ngày 1/5 họ viết là "CN PH TW VN labor day". Tức là ngày 1/5 cũng chỉ có 4 nước kêu là ngày "lao động" chứ không phải là ngày mà LHQ chọn làm "quốc tế lao động".
Nhân đây ba nói luôn chuyện dùng từ:
Cái ngày 30/4 ở VN mọi người được nghỉ, vì Luật Lao Động quy định nghỉ. Trong Luật Lao Động 2013, Chương 7, Mục 3, Điều 115,  ghi ngày đó là "ngày chiến thắng". Thật lạ! Chiến thắng ai? Người Việt đánh người Việt, anh em một nhà giết nhau, vậy mà lại gọi là "ngày chiến thắng". Người làm luật của ta thì trình kém (hay cố tình ngu) vẫn cứ viết là "ngày chiến thắng". Trong khi chỉ là một công ty CORNES của UK có văn phòng ở Tokyo, khi họ in một chữ lên quyển lịch họ đều viết chính xác, và họ sửa giùm cho người Việt mình chữ "chiến thắng" thành chữ "thống nhất". Điều đó chứng tỏ một nhân viên bình thường nào đó ở Nhật cũng có TRÍ TRÌNH cao bằng vạn các ông NGHỊ SĨ ở VN.
Cái sự khác nhau về TRÍ QUAN, TRÍ DÂN ở đất nước bị độc tài cai trị và thế giới TỰ DO nó khác nhau rõ nhất ở chính cái lúc bắt đầu làm một việc gì đó. TRÍ QUAN lùn, TRÍ DÂN lùn thì luôn bắt đầu làm việc KHÔNG KẾ HOẠCH với tư duy THÓI QUEN và tâm lý bị ảnh hưởng bởi sự tác động của BÀY ĐÀN. Còn ở những THẾ GIỚI TỰ DO thì họ bắt đầu làm với việc LẬP KẾ HOẠCH với việc đặt ra các câu hỏi WHAT, WHEN, WHERE, WHY, HOW, WHO = làm gì, khi nào làm, làm ở đâu, tại sao, làm thế nào, ai làm?
Sau này con gái cũng nên tự mình rèn kỹ năng LẬP KẾ HOẠCH đặt câu hỏi như vậy, trước khi làm bất cứ việc gì và suy nghĩ cho kỹ. Làm mọi việc theo kế hoạch đã lập. Đừng cứ làm theo kiểu khơi khơi rồi chịu hậu quả.

Thế nhé! Chúc con vui vẻ!

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

Đàn ông VN 3

Ủng hộ thì cũng được thôi, nhưng mà ủng hộ vào chỗ ăn chơi lãng phí thì nó vô nghĩa và cảm thấy rất là tiếc.
Hôm trước Tết đến thăm làng trẻ Hoa Phượng ủng hộ gạo và quần áo cũ cho đám trẻ em mồ côi, không hề tiếc.
Nhưng đám thằng T. thằng D. vài hôm lại đến nhà ông Nham chơi, để đủ tư cách ngồi vào bàn là 100 tờ 500 Minh râu. Từng ấy tờ 500 Minh râu có thể cứu đói cho cả làng trẻ Hoa Phượng cả tháng trời.
Có lần, có thằng mẹ nào biếu ông Nham chai rượu Chivas 62 tuổi. Ông Nham tập hợp lũ chóp bu để thưởng thức rượu ngon.
Ông ấy rót từng ly, mời từng người. Và nói "nếu chú không uống ly rượu này, thưởng chú 500 xanh"
Vậy mà ông nào cũng từ chối 500 xanh.
Haizz... nghĩ chuyện đó lại thấy tiếc là mình không luồn cúi để được thăng chức vào đám chóp bu. Để đến đoạn được mời rượu mình xin lấy 500 xanh rồi chuồn. 500 trăm xanh, uống một tợp hết luôn. Trong khi 500 xanh có thể cứu đói cho cả cái làng trẻ Hoa Phượng được mấy ngày liền.

Hôm qua, buổi tối, đám đàn ông ngồi chém gió với nhau tự dựng thế nào lại lôi chuyện ăn mặc của đàn bà con gái ra để bình phẩm.
Nghĩ bụng, nếu mà đàn bà các mà nghe thấy những từ ngữ đó hẳn là khối người sẽ phải thay đổi cách ăn mặc sao cho chân phương.
Chúng nó kể những chuyện mà bây giờ nhan nhản khắp nơi.
Nào là con bé này, con bé kia, đến văn phòng công ty mặc áo lưới, coi như là khoe hết. Giá kể mà da nó mịn màng nhẵn nhụi thì nhìn cũng thấy đã mắt. Nhưng da nó thì mốc meo kiểu như lâu ngày không tắm.
Rồi có đứa thì mặc áo cổ rộng, mang công văn cho sếp ký thì sếp mãi không ký xong vì sếp thấy mướp trái mùa đâu ra lắm thế.
Rồi cũng có đứa đến VP mà áo thì hớt cả trước cả sau, chỉ hơi vung tay, vươn vai cái là rốn lồi ra hết cả.
Rồi thì có cô giáo đến trường dạy trẻ con thì mặc áo trắng trong suốt, nhưng bên trong thì lại là cái cooc-xê màu đen nổi bật. Khiến cho các cháu học sinh chỉ còn thấy đồ đạc của cô mà không nhìn thấy chữ trên bảng.
Rồi thì đám thanh niên nữ đến mùa hè thì quần từ cạp đến gấu quần vừa đúng một gang. Chân giò hồi này chắc ế quá nên bán khuyến mãi đầy đường.
Rồi thì đàn bà, con gái thời nay, già cũng như trẻ 10 người thì 9.5 người mặc quần ti-cô bó sát vào da thịt trông rất chi là khiêu khích. Nhìn thấy rõ mu nổi lên. Khe không cần nhìn cũng bị đập vào mắt. Tha hồ mà vẽ hình ở trong đầu. Vẽ một hồi thì thằng nào thằng đó là đổ máu cam hết cả.
Mình nói là: "Ừ, đúng là càng ngày càng khiêu khích, tôi không thích đàn bà con gái ăn mặc như thế!"
Bọn thanh niên nhao lên bảo: "Mặc thế đẹp chứ! Tôi thích đàn bà mặc vậy, đàn ông tha hồ mà bổ mắt"
"Okie, các ông thích bổ mắt khi nhìn đồ hàng của đàn bà thiên hạ rồi đem ra bình phẩm với nhau. Vậy vợ các ông cũng mặc thế, để cho thiên hạ chúng nó đàm luận, thì các ông nghĩ sao?"
Thế là bọn thanh niên ớ ra: "Vợ thì phải khác chứ!"
"Ờ... thế nên tư duy phải công bằng, nếu thấy vợ không nên mặc vậy, thì có nghĩa cũng phải cảm thấy đàn bà thiên hạ cũng không nên mặc thế!"
Phụ nữ thường cứ hay khen nhau mặc thế này đẹp, mặc thế kia đẹp. Và cứ đua nhau mua đồ tân thời mặc. Mà chẳng mấy khi có được cái tư duy "mặc thế nào cho chân phương, không gây nhiễu, và không để đám đàn ông lôi ra thành câu chuyện"
Mà đàn bà khi nói chuyện với nhau về thời trang, ăn mặc, tóc tai... chẳng mấy khi là nói thật. Toàn tâng bốc nhau là chính.
Nghe đàn bà nói chuyện với nhau về mấy cái đó, mình lại cứ nghĩ đến câu chuyện "Bộ quần áo mới của Hoàng Đế".

Cứ tối ngày bảo là "phải nhìn đời tích cực, đừng có chửi bọn đ... nữa!". Thế nhưng lại không chịu hiểu cái gốc của mọi phiền phức là do bọn đ... nó ngu. Đến lúc bị chúng nó gây phiền toái thì lại đổ cho người này người khác.

Nếu như khi nào cũng muốn so sánh thì sẽ luôn luôn cảm thấy khổ và không bao giờ hài lòng với mình. Cái người hạnh phúc là người ta biết hạnh phúc ở bất cứ hoàn cảnh nào.

Đi tàu, đi tù, hay ở nhà, thì đều cần luôn tự thấy vui vẻ hạnh phúc. Nếu không tự mình luôn thấy hạnh phúc, mà phải nhờ người khác để có được cảm giác hạnh phúc thì hạnh phúc đó rất bấp bênh mong manh.

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Đàn ông VN 2

Gửi em trai,
Những bọn chó lợn đều là sản phẩm của một chế độ độc tài, không thượng tôn pháp luật.
Mà chế độ đó là vì có Minh râu mà thành. Thời đầu mới lập nước, Minh râu cũng dùng biện pháp thủ tiêu để triệt hạ đối thủ chính trị.
Không hiểu sao thời nay vẫn còn rất nhiều người sùng bái Minh râu một cách rất mù quáng.
À... nhân chuyện "sùng bái cá nhân". Dân mình thực ra cũng sùng bái "Tướng Ông" vừa vừa thôi. Nhưng vì uy tín của đ... bết bát quá, nên khi "Tướng Ông" chết, đ... muốn làm trò để lừa tiếp những người dân bị "nhồi sọ". Thế là đủ các loại phương tiện báo trí, đài, ti-vi, loa phóng thanh làm ầm ĩ lên cái cách mà người ta đến viếng "Tướng Ông", coi như truyền hình trực tiếp từ đầu đến cuối.
Thế là "đám đông" bị dính bệnh "lây lan giữa bày đàn", rủ nhau đi viếng, rồi đi đưa tiễn, xếp hàng hai bên đường dài rằng rặc.
Hình ảnh đó giống kiểu điên khùng của đám trẻ con đón "thần tượng ù-pa"  từ Nam Hàn.
Sau vụ đó, cái bọn đ... lại ca ngợi rồi cái tuyên bố câu xanh rờn: "ĐÓ! ĐIỀU GÌ MÀ DÂN ĐÃ LỰA CHỌN THÌ KHÔNG BAO GIỜ SAI".
Hậu quả của vụ đó, anh cũng bị bệnh lây giữa bày đàn, cũng bị nó gọi điện thoại lừa bán cho quyển sách "Cuộc đời và sự nghiệp của Tướng Ông", mất toi 350k thì phải.
Nhưng về sau này ngồi nghĩ mới thấy cái miệng của đ... đúng như cái chôn của con nít. Vừa nói "ĐÓ! ĐIỀU GÌ MÀ DÂN ĐÃ LỰA CHỌN THÌ KHÔNG BAO GIỜ SAI".
Thế mà hôm sau, người ta đòi dân chủ, thượng tôn pháp luật, thì đ... bảo: "ẤY! DÂN CÒN NGU LẮM! BIẾT DÂN CHỦ LÀ GÌ ĐÂU! BÂY GIỜ MÀ DÂN CHỦ THÌ LOẠN".
-----------------Original Message-----------------
Có 2 chuyện xảy ra gần đây và gần ngay nhà mình :
1 . Hôm tết Dương Lịch đang đèo mấy đứa cháu đi chơi (Đức, Bông) đi cách nhà khoảng 1 km, thấy một nhóm đeo vàng bạc xủng xoẻng, mặc áo thun bó, đội mũ lưỡi trai bước xuống từ con Mazda 3 vừa chửi vừa đánh một ông đi xe máy, giật tung cả mũ bảo hiểm, trong khi vợ ông kia bị ngã xe vẫn đang ngồi dưới đất. Đúng là bọn chó lợn.
Hai đứa trẻ con và cả người lớn được dịp lạnh tóc gáy.
2. Hôm trước đang ngồi trà đá với thằng bạn, thấy một thằng đầu đội mũ lưỡi trai, đeo vòng xủng xoẻng, đang lái con Ford Ranger đời mới nhất đi qua. Tiện thể kể với thằng bạn vụ taxi bị bọn chó lợn đánh, hoảng loạn quá chạy trốn đâm 6 người ở Chùa Bộc. Vừa dứt lời, cửa Ford Ranger đời mới nhất mở ra, một chú nhỏ con cầm cờ lê mặc áo thun bó, một chú béo phục phịch mặc áo vest không cầm gì... lao vào đánh thằng taxi vì tội đỗ xe mà ko biết tránh đường cho Ford Ranger đi.
Đúng là bọn chó lợn.
Hai thằng ngồi trà đá lạnh tóc gáy, ngồi im thin thít, ko chém gió nữa, thấy mình thật bé nhỏ.
===============
Gửi em gái,
Haizz... thế giới họ tôn vinh phụ nữ VN vì đặc trưng "dịu dàng". Hồi xưa nghe báo đ... "tự sướng" như vậy, cái thằng TÔI trong bác cũng hí hửng lắm.
Về sau, càng ngày càng nghĩ thì đếck phải vậy. Phụ nữ VN không có "dịu dàng", mà là "cam chịu".
Còn báo đ..., mả bà nó, cổ súy cho cái "cam chịu" của phụ nữ cũng đếck phải vì "nét đẹp Á Đông". Chẳng qua nó muốn bảo "chúng mày cứ cam chịu như thế cho bọn tao dễ cai trị".
Vì thế cô cũng nên "gào thét đúng lúc".
Đương nhiên với con cái thì nên gắng dịu dàng. Vì có gào thét thì con nó cũng chẳng lọt tai đâu. Và chỉ dịu dàng với con thôi. Còn chồng mà thấy nó ngu thì cũng cứ chửi tanh bành lên.
Cuộc sống hạnh phúc nhất là tự do chứ không phải cam chịu.
-----------------Original Message-----------------
Cô thấy trang này hay gửi mọi người tham khảo nếu thấy cần
http://www.biography.com/news/section/history-and-culture
Gửi cháu,
Thực ra người dễ nổi nóng là tính cách cũng khó thay đổi, nhưng ko phải là không thể thay đổi. Và người dịu dàng là tính cách có sẵn chắc là do gen chứ ko phải là do rèn luyện mà có. Cho nên cũng có những lúc cô ko dịu dàng được. Nhất là do môi trường và hoàn cảnh tác động. Dạo này cô cũng hay cáu và gào thét quát tháo các em lắm. Nhưng cô thấy gào thét ko tác dụng gì trong việc giáo dục con cái.
Tuy nhiên mình phải rèn mình thật kỹ mới có thể ko gào thét với những người mình yêu thương. Nghĩ lại mà xem. Tại sao những người mình yêu thương nhất, bên cạnh mình, mình lại ko thể dịu dàng được? Vì mình đòi hỏi và mong họ tốt như mình muốn đúng ko? Nhưng khi mình sốt ruột vì những gì mình thấy ko đúng thì mình đáng ra phải bình tĩnh để khuyên giải thì lại phản ứng bằng gào thét.
Cũng may là các con hiểu được khi mẹ mắng là mẹ muốn cho các con tốt. Nhưng cái gì cũng có giới hạn. Cô biết khi mẹ càng mắng nhiều các con tuy hiểu nhưng ko ai thích bị mắng cả. Và tình cảm mất mát đi nhiều, sự gần gũi, chia sẻ của mẹ và con ngày càng bớt đi đúng ko? Nó rất tự nhiên thôi. Tuy rằng tình yêu của con đối với mẹ thì ko thay đổi.
Trong khi những người ngoài xã hội, mình ko phải chịu trách nhiệm về sự đúng, sai của họ nên mình vẫn có thế giữ được bình tĩnh ko gào thét với họ. Nhưng mình cũng ko phải yêu thương họ hơn người nhà mình.
Vậy nên, tốt nhất vẫn rèn tính bình tĩnh. Cô đã từng đọc ở đâu đó: các bà mẹ, đi ra ngoài thì dốc sức đi làm việc, mọi tinh hoa, khéo léo phải thể hiện ra mới có thể làm việc được, nhưng khi về nhà chỉ thấy sự mệt mỏi và cáu kỉnh với con cái. Thật bất công phải ko? mình đi làm mục đích cuối cùng cũng là vì mình, vì gia đình con cái, người thân. Nhưng khi cuối ngày, những người thân yêu nhất của mình lại nhận được bộ mặt mệt mỏi và cáu gắt của mình. Vậy ko đáng nhỉ. Bản thân cô dạo này cũng vậy, Biết và sửa được là cả một sự nỗ lực lâu dài. Cho nên, cô nghĩ bằng cách này cách khác, các con hãy thông cảm với bố mẹ, và cố gắng ko cáu gắt lại bố mẹ, cáu gắt với nhau, để gây ra những năng lượng tiêu cực trong gia đình ảnh hưởng đến cảm xúc của bố mẹ. Và bố mẹ cũng vậy.
Đúng là có nhiều loại người. Cô có những người bạn. Rất giỏi, nhưng rất lập dị, chả thèm chơi với ai, chả thèm quan tâm đến ai, nói năng thì thô và cộc lốc, có vẻ rất khinh người. Nhưng khi chơi lại rất thật, làm việc có trách nhiệm, thẳng thắn rõ ràng. Còn tốt hơn cả những người bình thường có vẻ tốt. Tất nhiên có nhiều người cũng rất giỏi ở cq cô, vừa thân thiện nhiệt tình công việc lại vừa khiêm tốn nữa lại còn rất lễ phép nữa chứ. Nhất định có những người hoàn hảo như vậy đấy, và cũng có những người lập dị như vậy đấy.
Bạn bè cũng phải hợp tính nữa. Ko nên có ác cảm ngay nhé!

Gửi bác,
Như bác bảo đôi khi cũng phải gào thét lên cho xả bực tức. Hoặc như nhiều người bảo cái cách em quá nhún nhường với bố bọn trẻ là sai lầm.
Đôi khi em có gào thét chứ, và nhất là gào thét với trẻ con xong làm mình thấy rất ân hận. Chỉ có đi đâu đó gào thét một mình thì đỡ hơn.
Nhưng thực sự bảo em đốp chát hay chửi lại thì em chịu. Kiểu như thành cái tính rồi. Hay là mình hèn nhỉ. Hoặc có thể em bị gào thét nhiều em thấy rất tổn thương, nên mình ko thể gào thét với người khác, vì sợ người ta tổn thương. :)

Anyway, ai cũng thích dịu dàng và nên dịu dàng với người mình yêu thương. Với người ngoài  xã hội, thì mình bình tĩnh. Với kẻ thù cũng cần biết gào thét và phản ứng lại đúng lúc :).

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

Thư gửi cháu gái 5

Gửi cháu gái,
Bác lại sẽ tham luận với cháu từng vấn đề một.
1. Chẳng có "người ta" nào bảo hết cả. Toàn là "mèo khen mèo dài đuôi". Trước đây Nguyễn Văn Thiệu, tổng thống Việt Nam Cộng Hòa nói: "đừng nghe cs nói, hãy xem cs làm". Cái câu ấy cứ đúng từ xưa xửa xừa xưa cho đến mãi bây giờ, mãi về sau nữa. Lấy ví dụ là gần đây nhất, điển hình Nguyễn Tấn Đểu nhậm chức th... tướng nghiệm kỳ đầu, hắn nói "tôi sẽ chống tham nhũng đến cùng, nếu không được tôi từ chức". Cái đến khi đại biểu Dương Trung Quốc hỏi "Th... tướng xem có nên từ chức đi chưa?" Thì hắn lại lật lọng trả lời "đ... còn tin tưởng giao nhiệm vụ thì tôi sẽ cống hiến đến hơi thở cuối cùng". Cách đây vài tháng, vỉa hè còn đồn ầm là hắn còn lên làm t... bí thối. Đùng cái hắn viết cái đơn xin nghỉ, và đ... đồng ý. Vậy nên người ta nói đ... như gái làm tiền không có sai. Sáng nắng chiều mưa, lật lọng như đ...
Về chuyện vì sao đ... chưa bị lật đổ?
Không dễ cháu ạ! Vì đ... cai trị bằng bạo lực. Nếu một xã hội dân chủ, quyền lực nằm trong tay lá phiếu của nhân dân, thì hẳn đ... đã bị lật đổ lâu rồi. Hiện nay hai con chó giữ nhà (lực lượng qu... đội và cá) vẫn rất trung thành với đ... Đ... hô "đàn áp" chỗ nào là họ làm liền. Tại sao hai con chó giữ nhà trung thành với đ...? Đơn giản là họ được đ... cho phép tha hồ đục khoét, vơ vét cho đầy túi tham. Đến khi nào VN không còn gì để cho họ vơ vét nữa, tài nguyên cạn kiệt, rừng bị chặt trụi, biển bị vét sạch, lúc đó chỉ có lúa gạo của nông dân cho chúng nó vơ vét. Mà lúa gạo thì lại không có giá trị cao, nên phải vơ vét nhiều mới thỏa lòng tham... Đến lúc đó ắt có biến.
Nhưng cái không hay nhất của VN, Trung Quốc và một số nước phương đông là không "Âu hóa". Tức là tư tưởng không tiến bộ. Vì vậy, mỗi khi làm cách mạng thường là làm bạo lực. Thế nên, từ trước đến nay, cứ một trận cuồng phong bạo lực để lật đổ chỉ làm được một việc "thay thế chế độ độc tài này bằng chế độ độc tài khác". Minh râu mất công đi chu du thiên hạ, vậy mà chẳng học được gì, về nước lại làm giống như y hệt thời thượng cổ "thay thế chế độ độc tài này bằng chế độ độc tài khác". Túm lại là đất nước và dân tộc, hết lần này, lần khác bị những kẻ háo quyền lực lừa một cách ngoạn mục.
2. "Thân này là giả, nên các thứ ngoại thân lại càng giả hơn nữa". Vậy cháu đã hiểu câu này rồi nhỉ. Để bác nói thêm chút nữa cho cháu hiểu hơn. Thân này không phải là của ta, nó chẳng qua là "gạo, rau, trứng, đậu, thịt... những thứ ta ăn hàng ngày biến đổi mà thành". Tuy vậy, cái gốc ban đầu của thân là do máu cha, huyết mẹ tụ linh khí trời đất mà hình thành. Vì vậy, nên thân này có một sợi dây vô hình nối liền với tình cảm của cha mẹ. Do đó cha mẹ rất xót thương cái thân này. Thế nên, con có hiếu thì phải lo thân, không được để cái thân bị tổn thương. Không được hủy hoại thân. Khi cha mẹ còn sống, "không được làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con".
Về mối quan hệ cha mẹ con cái: Bác ủng hộ đối thoại. Chỉ có đối thoại mới mang mọi người đến gần nhau hơn. Nhưng khi đối thoại hãy cố gắng đặt mình vào vị trí của đối phương để suy nghĩ. Sao cho "luôn luôn lắng nghe, lâu lâu mới hiểu" (hì...)
3. Về chuyện đi du học, bây giờ cháu mới đề cập đến thì không sớm mà hơi muộn so với chị gái cháu.
Bác vẫn nhớ, khi chị gái cháu học lớp 5, chị đã đọc "Em phải đến Harvard để học kinh tế". Quyển đó bác H. tặng cho bác. Đọc xong quyển đó, chị gái cháu đã ước mơ lớn lên được đến Harvard để học. Chị đã nói điều đó với bác và mẹ chị ấy.
Lúc đó mẹ chị ấy (bác đoán) cho là "giấc mơ hoang đường".
Nhưng bác thì không, bác nói với chị gái cháu: "nếu con muốn đến Harvard, thì bắt đầu từ giờ phải học tiếng English nhiều vào".
Thế là chị gái cháu bắt đầu phấn đấu để đi du học từ đó.
Đừng bao giờ sợ một ước mơ hoang đường! Hãy cứ mơ, những ước mơ càng hoang đường càng tốt. Ở Mỹ người ta chỉ lo nhất: đến một ngày nào đó, người Mỹ không dám mơ những giấc mơ hoang đường nữa. Bởi những giấc mơ hoang đường chính là nguồn động lực, cái nhân cốt của những phát minh.
Vì vậy bác khuyên cháu: Hãy cứ mơ, và tìm cách phấn đấu thực hiện những ước mơ của mình. Vì nếu mình không thử làm, thì mình sẽ không biết là có làm được hay không. Và cái được ngay, cái thành công đầu tiên của mình là mình đã dám mơ, dám thực hiện ước mơ, mình đã vượt qua chính mình.
Cháu hỏi bác là nên đi du học ở đâu. Lời khuyên của bác là cháu hãy cứ tìm kiếm các nguồn học bổng ở bất cứ đâu. Các thể chế tự do dân chủ ở bất cứ đâu đều vượt rất xa cái thể chế "giáo điều, nhồi sọ" ở VN. Nếu có thể đến Đức hay Nhật (hai nơi theo đuổi chủ nghĩa "perfectionism") cũng tốt. Nếu có thể đến Âu châu cũng tốt. Nếu có thể đến Anh, Úc, Mỹ, Canada cũng tốt. Thậm chí là Thái-Lan, Singapore cũng hơn VN đến mấy bậc.
Ở VN, thỉnh thoảng báo chí lại khui ra một vụ "kinh doanh đa cấp - lừa đảo". Hàng mấy chục ngàn người bị lừa? Trời đất! sao dân Việt dễ bị lừa vậy? Nhưng "kinh doanh đa cấp - lừa đảo" lại không lừa được dân Thái-Lan láng giềng của VN.
Cháu biết vì sao không?
(1) Vì dân trí VN quá thấp, nếu không muốn nói là zê-rô. Vì người ta thi hành chính sách "ngu dân thì dễ trị".
(2) THAM: Dân trí thấp mà lại tham: Bọn kinh doanh đa cấp nó vẽ ra cảnh viễn "không làm mà vẫn có cái rơi vào mồm". Bọn đa cấp chúng nó thường thuyết giảng một câu chuyện thế này: Hiện nay bạn đang làm công ăn lương. Lao động như vậy giống như một người gánh nước thuê. Mỗi gánh nước là bao nhiều tiền. Tuy nhiên, khi bạn ngừng gánh nước, ráo mồ hôi là hết tiền. Còn kinh doanh đa cấp là bạn xây dựng hệ thống. Giống như bạn xây dựng một hệ thống đường ống cấp nước cho một làng. Thế là người ta tự vặn vòi và trả tiền cho bạn. Bạn không phải làm gì mà có cơm rơi vào mồm. Gọi là "ngồi mát, ăn bát vàng". Thế là người ta bị lừa luôn. Hấp dẫn quá mà!
Mà tổ nghề lừa đảo kiểu đó là Minh râu đấy! Ông ấy vẽ ra cái CNXH "làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu" (kiểu "ngồi mát ăn bát vàng" "made by" Minh râu) thế là ông ấy lừa luôn được mạng của mấy chục triệu người. Người ta đổ máu để làm cách mạng. Đ... đếck tính. Bao công lao đều của Minh râu và đ... hết. Đất nước và dân tộc, bây giờ "bát vàng" đâu chẳng thấy, chỉ có bát "màu vàng" thì đầy ra đấy.
Có một chuyện trong nhà mình, là người ta đã rủ rê ông Tr... mua cổ phiếu để rồi sau được chia cổ tức (cũng là một dạng "ngồi mát ăn bát vàng"). Ông Tr... đã nghĩ ngay thế này: "Làm gì có chuyện người ta làm hộ cho mình ăn. Tiền của mình mà lại đem cho người khác kinh doanh hộ thì chỉ có điên".
Bởi vậy, nếu có thể tìm được học bổng để đi học thì bất cứ là Thái Lan, Singapore, Nam Hàn, Nhật Bản, Mỹ, Úc, Canada, Anh, Pháp, Hà Lan, Đức, Nauy, Thụy Điển... thì đều có thể gắng mà thi. Thi được thì gắng mà đi.
"Đi một ngày đàng học một sàng khôn" cháu ạ.

-----------------Original Message-----------------
Gửi bác,
1. Người ta bảo đ... là 1 bước tiến lớn, là 1 xã hội đổi mới, văn minh hơn, thế mà nó cux như cái "phong kiến" thì tiến bộ là tiến bộ thế nào cơ chứ bác nhỉ. Kiểu, dẫn dắt đất nước phát triển bằng người mà lại hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức như vậy, tại sao đ... vẫn không bị lật đổ trong thế giới hiện đại này nhỉ? Sự "lạ" trong chế độ của mình nó kém rõ ràng đến thế sao?
2. Cháu hiểu câu đó rồi ^_^, bác giải thik vậy cháu mới hiểu chứ ko hì cháu tự suy nghĩ nó cứ ngoằng ngoằng sao sao ấy.
Công nhận là phải lm thì mới biết đc là mik có lm đc ko, quan trọng là chắc để thực hiện đc giấc mơ nào đi chăng nữa, hì mik cũng nên tìm hiểu kĩ và chuẩn bị tinh thần, chấp nhận những ưu nhược điểm của ước mơ nếu mik thực sự đam mê, bác nhỉ.
Còn về ý kiến giữa bố mẹ và con cái, cháu cux nhĩ là nên ngồi xuống và nói chuyện nghiêm túc, cháu nghĩ là khi mà cháu ở tầm tuổi lớn hơn, có kinh nghiệm hơn, định kiến xã hội có thể cũng hiện đại hơn, thì chắc cháu cũng có nhiều cơ hội hơn trong việc thuyết phục bố mẹ trong 1 chuyện j đó bác nhỉ.
3. Cháu ko bik là cháu nghĩ về vấn đề này có hơi sớm ko, nhưng cháu muốn hỏi ý kiến bác về việc đi du học ở đâu thì có lẽ là phù hợp nhất. Hiện tại, để chuẩn bị cho việc du học, đương nhiên là cháu cần phải bồi bổ tiếng anh thật nhiều và đương nhiên vn phải học đều các môn để có điểm tổng kết cao. Theo như cháu bik thì điểm ielts hoặc tofle càng cao thì học bổng càng được ưu tiên, tương tự như thế với điểm tổng kết. Thế nên cháu cố giơ tay nhiều.. ko bik có tác dụng j ko :)))) Theo bác thì xin học bổng du học nước nào thì tốt hả bác? Cháu nghxi chắc mấy nc ở Châu Âu là tốt nhất (kiểu như Đức, Pháp, Thụy Sỹ gì đó...), cháu cux nghĩ là học ở Nhật cux sẽ tốt, vì nó cũng theo cái "perfectionism", giống ở Đức, mà học trong môi trường kiểu đấy chắc thik lms. Cháu ko bik là liệu du học ở Hàn có thik như du học ở Nhật ko, vì cháu thấy cả 2 nc đều là 2 nc phát triển nhất nhì Châu Á, thậm chí là cả thế giới. Về ngành học thì cháu thik 2 ngành: sinh học và nghệ thuật, cháu ko bik nên chọn cái nào, cái đấy chắc để sau bác nhỉ.

Thư cháu viết đã dài, cháu chúc bác mạnh khỏe!

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

Thư gửi cháu gái 4

Gửi cháu gái,
Bác lại thảo luận từng điểm một với cháu.
1/ Đ... là một dạng "phong kiến thế kỷ 21" cháu ạ! Cháu xem phim cổ trang của Tàu Khựa, cháu có thấy cái đoạn mỗi lần vua xuất hiện thì cả đám quan quân tung hô "vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế" không?
Đ... nó cũng y chang vậy cháu thấy không? Cháu có thể nhìn thấy ở rất nhiều nơi có cái biểu ngữ "Đ... CS VN Quang Vinh Muôn Năm".
Cái chữ "vạn tuế" nghĩa dịch sang tiếng Việt là "muôn năm".
Tổ cha cái bọn vua Tàu Khựa, sống thọ lắm cũng chỉ 100 tuổi, vậy mà cứ bắt người ta hô "vạn tuế". Cái đ... nó bắt người ta hô "muôn năm", chẳng biết nó có thọ nổi trăm tuổi không. Với lại thực ra cái đ... bây giờ nó chỉ còn là cái tên "c... s..." thôi. Chứ thực chất bản chất của nó là bọn tư bản man rợ, giống như Tây Âu thời cách đây khoảng 150 năm.
Rồi một cái này nữa cũng rất "phong kiến" là cái câu "ơn đ.., ơn ch... ph..." (CP=cục phân)... nghe nó thối như hố xí vậy!
Cháu nói về cái sự "lạ" của chế độ VN ta. Nếu cháu ngồi liệt kê khoảng 10 phút thì cháu sẽ thấy khoảng 100 cái sự "lạ" của chế độ ta. Ngồi lâu hơn nữa thì sẽ còn thấy nhiều hơn nữa. Có điều, những thứ mà cháu thấy "lạ" theo chuẩn mực đạo đức, thì được chế độ ta biến thành "bình thường".
Thế nên cái "lạ" mỗi ngày một nhiều cháu ạ!
2/ Về cái câu "thân này là giả, những vật ngoại thân lại còn giả hơn nữa". Ờ... ở trên bác vừa mới nói xong. Cái thằng làm vua ấy, có sống thọ lắm thì cũng 100 năm là chết toi rồi. Thân xác hóa thành cát bụi. Vậy mà cứ tung hô "vạn tuế" hoài. Đó, giả là như vậy!
Về vấn đề "điều mình muốn có thể rất khó, nhưng mình vẫn muốn làm". Vậy cứ làm cháu ạ. Không phải lo sợ là "có làm được hay không". Không ai chắc chắn là mình sẽ thực hiện được "ước muốn". Nhưng hãy cứ ước muốn và cứ làm. Vì không làm thì sẽ không biết là mình có làm được hay không?
Và chỉ cần cháu quyết tâm làm thì đã là một cái được của riêng cháu rồi.
Cháu có biết vì sao ở VN, đất nước cứ nghèo mãi không? Vì ở VN, người ta đem "Ý thức hệ tư tưởng" ra để làm một cái nhà tù to tướng cho "tư duy con người". Con người muốn nghĩ gì thì nghĩ không được vượt ra bên ngoài cái khung "ý thức hệ" đó. Thế nên VN rất kém sáng tạo.
Trong khi ở Mỹ người ta khuyến khích con người tự do sáng tạo, thậm chí là nghĩ ra bất cứ cái gì hoang đường đều được chấp nhận.
Thế nên, ở Mỹ là nơi mà người ta gọi là "nơi tàn sát những phát minh một cách khủng khiếp nhất". Người ta chưa kịp đưa phát minh này vào ứng dụng thì lại đã có phát minh mới hay hơn ra đời.
Về vấn đề vướng mắc giữa ý muốn của cá nhân mình với ý muốn của bố mẹ. Thì theo bác, là người một nhà: Hãy cứ đối thoại. Cháu đối thoại và giải thích hết những gì cháu muốn. Hợp lý, chẳng bố mẹ nào ngăn cản cả.
Thế nhé! Chúc cháu vui vẻ!
-----------------Original Message-----------------
Gửi bác,
1. Cháu cứ tưởng là cái thời của đ... nó cux phải bớt "phong kiến" đi chứ nhỉ? Ngày có đ... rồi mà cux cứ như phong kiến í nhỉ.
Bác kể về câu nói của chú N. H. L. mà cháu thấy đúng là sự "lạ" của đ... ko ở đâu xa. Đúng là chế độ đ... ta lạ thật!
2. Cháu ko hiểu lms "cái thân của mình vốn là giả, vậy hì những vật ngoài thân còn giả hơn nữa" là hàm ý sâu xa j về vấn đề "những điều mình hy sinh có đáng ko".
Còn về vấn đề việc mik đag lm có đúng hay ko, cháu biết rằng điều tuyệt nhất là đc ln điều mik thik mà ko lm hại bản thân hay lm hại ng khác. Nhg cháu cux đã nghĩ rằng, giả dụ mà mik biết mik thik j, mik biết rằng điều mik thik ko phải là 1 lựa chọn an toàn hoặc điều mik thik có thể sẽ rất vất vả để đạt đc mà kết quả chưa chắc đã như mik muốn. Thế nhg mà mik vn muốn lm, vn muốn thực hiện nó, nhg vn lo sợ về nhg điều trên, khi đó thì mik phải lm ntn ạ? Và cháu cux đã nghĩ đến việc, giả dụ như mik rất muốn thực hiện điều mik thik, nhg lại có quá nhiều rào cản như quan điểm của gia đình, của xã hội, tài chính, mục tiêu,... thì liệu mik có còn đc cái mong muốn mãnh liệt như lúc đầu ko, hay mik sẽ bị nhg ý kiến của gia đình chi phối? Vì rõ ràng là ko ai thương và hiểu mik = bố mẹ, và bố mẽ cux biết điều j là tốt cho mik, nhg mik vn còn đam mê, thì lúc đó sẽ phải hành xử như thế nào ạ?

Cháu viết đã dài, cháu chúc bác mạnh khỏe!

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2016

Thư gửi cháu gái 3

Gửi cháu gái,
Lâu lâu mới nhận được "mail" của cháu. Bác cảm ơn lời chúc của cháu. Bác sẽ thảo luận với cháu từng vấn đề một.
1/ Đ..., CP và chế độ:
Thời trước, cứ ai trái ý đ... thì bị coi là "phản động, làm tay sai cho nước ngoài". Ví dụ, từ năm 1963, đ... (L. D. & L. Đ. Th.) muốn xé bỏ "hiệp định hòa bình Geneve", đem quân đội đánh miền Nam. Những người phản đối chiến tranh đều bị coi là "phản động, gián điệp của nước ngoài". Đỉnh điểm nhất là năm 1967, "vụ Xét Lại Chống Đ...", họ bắt bỏ tù khoảng 300 đ... viên phản chiến. Bắt bỏ tù, không có xét xử của toàn án cháu ạ. Chỉ vì mỗi lý do: Đ... muốn đổ máu, còn họ thì không. Bắt bỏ tù vì dám trái ý đ... Vì vậy, hơn chục triệu "liệt sĩ chống Mỹ" rải khắp từ bắc vào Nam, đồng thời cũng hơn chục triệu lính Việt Nam Cộng Hòa chết trận là do "đ... mượn tay Mỹ để giết họ."
Vậy đến đây, cháu thấy "mình không muốn quan tâm đến đ...", thì liệu mình có an thân không? Giả thử đ... nó bảo bán Thăng Long long cho Tàu Khựa. Vậy mình có không muốn quan tâm phỏng có được không?
Trước đây thì những người "phản động" ít thôi cháu ạ. Cả nước chỉ có 300 đ... viên bị tống giam. Đối với đ... chẳng bõ bèn gì, chỉ là vài con muỗi. Nhưng 300 đ... viên bị tống giam là tan nát 300 gia đình, và khoảng 3000 người kéo theo đau khổ cả đời.
Nhưng thời nay thì "phản động" nhiều hơn. Đ... không còn đủ nhà tù để nhốt nữa. Nên họ chỉ bắt nhốt những người đủ tuổi. Tức là những người có sức ảnh hưởng mạnh đến quần chúng. Còn lại những người trái ý đ... kiểu thời "Xét Lại" thì nhiều quá, bắt không xuể. Nếu là thời điểm 1967, bác của cháu hẳn cũng đang ở tù rồi.
Kể cũng lạ cháu nhỉ, cùng sinh ra lớn lên ở miền Bắc, cùng thụ hưởng nền giáo dục nhồi sọ. Nhưng người ta lại đi theo hướng khác nhau. Có những người như bác luôn nhìn thấy đ..., CP, chế độ toàn là thối tha xấu xa. Nhưng ngược lại, thì cũng có những người họ thấy đó là ưu việt. Họ thấy như thế thật chứ không phải họ nịnh.
Bác kể một ví dụ: Bác bảo là: "Nhiều ông quan to cứ bảo là ở VN mới là dân chủ, thậm chí còn là dân chủ quá trớn. Tôi thấy, các ông quan đó Trí lùn thật! Khái niệm sai hết cả! Nhập nhằng đánh lận con đen. Cái điều kiện đầu tiên của dân chủ là thượng tôn pháp luật. Một xã hội mà quan thì đè lên pháp luật, còn dân thì tiểu tiện vào pháp luật thì là bát nháo chứ sao lại là dân chủ"
Thế là ông thuyền trưởng N. H. L. (kém bác 1 tuổi, nhưng thâm niên thuyền trưởng hơn bác vài năm) liền bảo: "Ông sai! Xã hội ta mới là ưu việt! Như ở Mỹ, nếu ông đi xe vượt đèn đỏ là ông bị tông xe chết liền. Nếu không chết ông cũng bị cảnh sát gông cổ vô đồn liền. Nhưng ở ta thì vô tư. Ông cứ vượt đèn đỏ thoải mái. Cảnh sát mà gọi lại, đấm vô mồm nó luôn. Đấm nó không xong thì nhét một mớ tiền vào mồm nó là xong."
Vậy đấy! Chế độ ta hay thật!
Tuy nhiên, nếu cháu gắng đừng quan tâm đến đ..., chế độ cũng tốt. Miễn là khi bọn đ... nó có gì ảnh hưởng đến mình thì mình cũng cố tìm cách thoát ra là được.
2/ "Nhẹ nhàng nhưng dứt khoát": Ngày xưa ông ngoại cháu là một điển hình của đức tính này đấy. Nếu cháu rèn luyện được thì rất tốt. Cháu đọc quy tắc 90/10 chưa? Đó là một ví dụ rất điển hình.
3/ Cái mà mình phải hy sinh có đáng tiếc không? Cháu là một đứa bé ham đọc. Cháu đọc nhiều sách hơn nữa, cháu dần dần sẽ hiểu.
Đức Phật dạy rằng: Cái thân mình vốn là giả, vậy thì những vật ngoài thân còn giả hơn nữa.
Về vấn đề: Không biết là mình đang làm đúng hay sai. Theo bác, cháu hãy nghĩ đơn giản một chút: Hãy làm bất cứ gì mà cháu muốn, miễn là điều cháu làm không hại bản thân mình, không hại người khác. Những gì mình làm là quyền tự do của mình, và không ảnh hưởng đến tự do của người khác là được.
Thé nhé! Chúc cháu gái của bác luôn vui vẻ!
-----------------Original Message-----------------

Cháu chào bác,
Đợt vừa rồi cháu bị thu tab vs cả cháu cux hay quên nên mãi chưa gửi đc "mail" cho bác. Hôm Tết cháu chưa chúc năm mới bác đc, thôi bây h cháu chúc bù nhé! Chúc bác luôn mạnh khỏe và luôn minh mẫn (có sức khỏe và ý chí là có vẻ là có tất cả..., có phải ko nhỉ?).
Cháu vừa ngồi đọc lại hết bao nhiêu là "mail" của bác vs mọi ng, cháu mới nhận ra 1 vài điều như sau:
1. Có vẻ vấn đề này đã lắng xuống từ khá lâu nhưng dù sao thì cháu vn thắc mắc :) đó là về vấn đề về đ..., nh... nước, hay cái j đó đại loại thế. Cháu ko bik là do cháu chưa đến tuồi quan tâm hay do cháu vô tâm, mà cháu thấy cái vấn đề đó ko thể nào lm cháu quan tâm đc. Cháu thấy nó có vẻ không đáng để quan tâm hay đáng để bị ảnh hưởng tư tưởng. Mà cháu ko thấy đ... thực sự có thể chi phối nhiều đến cháu vì cháu còn chẳng biết j. Cháu biết là dù sao thì cux nên bik 1 vài điều thứ yếu, nhưg cháu vẫn không hiểu sao mọi ng lại phải bàn tán hay có sự quan tâm đặc biêt tới vấn đề đ... Cháu thấy bao nhiêu năm nay có đ... hay ko có thì cux ko bik là có sự tiến bộ đặc biệt nào chưa? Hay đ... đã làm đc cải cách gì cho dân bớt khổ chưa? Hay chỉ là lời nói xuông. Cháu thấy việc quan tâm đến có vể khá mất tg, đó chỉ là ý kiến riêng của cháu.
2. Cháu thấy cái nguyên tắc "nhẹ nhàng mà dứt khoát" thực sự rất hữu dụng và là 1 cách đối nhân xử thế ai cũng nên rèn luyện.
3. Cháu thấy trong cuộc sống có nhiều lúc mình vì 1 điều gì đó mà mình cho là quan trong nhất đối vs mình ở hiện tại mà hi sinh những thứ khác, thậm hí là những thứ ĐÃ TỪNG là quan trong nhất. Cháu tự hỏi lm thế nào để mà một số ng có thể đủ can đảm để hi sinh nhiều như thế mà ko hối tiếc j. Có thể họ có hối tiếc, nhưng dù sao thì họ cũng đã can đảm hi sinh để đạt đc điều quan trọng đó. Cháu ko bik là lm thế nào để mà có thể biết đc rằng việc mình đang lm là đúng hay sai, rằng lm thế nào để biết rằng mình sẽ ko thất bại khi đó là điều mik quyết định cho cả cuộc sống của mik, và lm thế nào để biết đc rằng liệu có phải điều mình đã hi sinh mới là điều mình nên lm? Thực sự cháu thi thoảng lúc đang tắm hay đng ăn hay ngồi đọc sách một mình cháu lại nghĩ như thế, tự hỏi như thế, cố gắng tự trả lời nhưng câu trả lời luôn có vẻ vô lý hay còn chỗ hổng. (nghĩ lại cháu thấy buồn cười quá cơ, cháu suy nghĩ ng lớn thế :D)

Thư cháu viết đã dài, cháu chúc bác mạnh khỏe!