Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Đàn ông VN 2

Gửi em trai,
Những bọn chó lợn đều là sản phẩm của một chế độ độc tài, không thượng tôn pháp luật.
Mà chế độ đó là vì có Minh râu mà thành. Thời đầu mới lập nước, Minh râu cũng dùng biện pháp thủ tiêu để triệt hạ đối thủ chính trị.
Không hiểu sao thời nay vẫn còn rất nhiều người sùng bái Minh râu một cách rất mù quáng.
À... nhân chuyện "sùng bái cá nhân". Dân mình thực ra cũng sùng bái "Tướng Ông" vừa vừa thôi. Nhưng vì uy tín của đ... bết bát quá, nên khi "Tướng Ông" chết, đ... muốn làm trò để lừa tiếp những người dân bị "nhồi sọ". Thế là đủ các loại phương tiện báo trí, đài, ti-vi, loa phóng thanh làm ầm ĩ lên cái cách mà người ta đến viếng "Tướng Ông", coi như truyền hình trực tiếp từ đầu đến cuối.
Thế là "đám đông" bị dính bệnh "lây lan giữa bày đàn", rủ nhau đi viếng, rồi đi đưa tiễn, xếp hàng hai bên đường dài rằng rặc.
Hình ảnh đó giống kiểu điên khùng của đám trẻ con đón "thần tượng ù-pa"  từ Nam Hàn.
Sau vụ đó, cái bọn đ... lại ca ngợi rồi cái tuyên bố câu xanh rờn: "ĐÓ! ĐIỀU GÌ MÀ DÂN ĐÃ LỰA CHỌN THÌ KHÔNG BAO GIỜ SAI".
Hậu quả của vụ đó, anh cũng bị bệnh lây giữa bày đàn, cũng bị nó gọi điện thoại lừa bán cho quyển sách "Cuộc đời và sự nghiệp của Tướng Ông", mất toi 350k thì phải.
Nhưng về sau này ngồi nghĩ mới thấy cái miệng của đ... đúng như cái chôn của con nít. Vừa nói "ĐÓ! ĐIỀU GÌ MÀ DÂN ĐÃ LỰA CHỌN THÌ KHÔNG BAO GIỜ SAI".
Thế mà hôm sau, người ta đòi dân chủ, thượng tôn pháp luật, thì đ... bảo: "ẤY! DÂN CÒN NGU LẮM! BIẾT DÂN CHỦ LÀ GÌ ĐÂU! BÂY GIỜ MÀ DÂN CHỦ THÌ LOẠN".
-----------------Original Message-----------------
Có 2 chuyện xảy ra gần đây và gần ngay nhà mình :
1 . Hôm tết Dương Lịch đang đèo mấy đứa cháu đi chơi (Đức, Bông) đi cách nhà khoảng 1 km, thấy một nhóm đeo vàng bạc xủng xoẻng, mặc áo thun bó, đội mũ lưỡi trai bước xuống từ con Mazda 3 vừa chửi vừa đánh một ông đi xe máy, giật tung cả mũ bảo hiểm, trong khi vợ ông kia bị ngã xe vẫn đang ngồi dưới đất. Đúng là bọn chó lợn.
Hai đứa trẻ con và cả người lớn được dịp lạnh tóc gáy.
2. Hôm trước đang ngồi trà đá với thằng bạn, thấy một thằng đầu đội mũ lưỡi trai, đeo vòng xủng xoẻng, đang lái con Ford Ranger đời mới nhất đi qua. Tiện thể kể với thằng bạn vụ taxi bị bọn chó lợn đánh, hoảng loạn quá chạy trốn đâm 6 người ở Chùa Bộc. Vừa dứt lời, cửa Ford Ranger đời mới nhất mở ra, một chú nhỏ con cầm cờ lê mặc áo thun bó, một chú béo phục phịch mặc áo vest không cầm gì... lao vào đánh thằng taxi vì tội đỗ xe mà ko biết tránh đường cho Ford Ranger đi.
Đúng là bọn chó lợn.
Hai thằng ngồi trà đá lạnh tóc gáy, ngồi im thin thít, ko chém gió nữa, thấy mình thật bé nhỏ.
===============
Gửi em gái,
Haizz... thế giới họ tôn vinh phụ nữ VN vì đặc trưng "dịu dàng". Hồi xưa nghe báo đ... "tự sướng" như vậy, cái thằng TÔI trong bác cũng hí hửng lắm.
Về sau, càng ngày càng nghĩ thì đếck phải vậy. Phụ nữ VN không có "dịu dàng", mà là "cam chịu".
Còn báo đ..., mả bà nó, cổ súy cho cái "cam chịu" của phụ nữ cũng đếck phải vì "nét đẹp Á Đông". Chẳng qua nó muốn bảo "chúng mày cứ cam chịu như thế cho bọn tao dễ cai trị".
Vì thế cô cũng nên "gào thét đúng lúc".
Đương nhiên với con cái thì nên gắng dịu dàng. Vì có gào thét thì con nó cũng chẳng lọt tai đâu. Và chỉ dịu dàng với con thôi. Còn chồng mà thấy nó ngu thì cũng cứ chửi tanh bành lên.
Cuộc sống hạnh phúc nhất là tự do chứ không phải cam chịu.
-----------------Original Message-----------------
Cô thấy trang này hay gửi mọi người tham khảo nếu thấy cần
http://www.biography.com/news/section/history-and-culture
Gửi cháu,
Thực ra người dễ nổi nóng là tính cách cũng khó thay đổi, nhưng ko phải là không thể thay đổi. Và người dịu dàng là tính cách có sẵn chắc là do gen chứ ko phải là do rèn luyện mà có. Cho nên cũng có những lúc cô ko dịu dàng được. Nhất là do môi trường và hoàn cảnh tác động. Dạo này cô cũng hay cáu và gào thét quát tháo các em lắm. Nhưng cô thấy gào thét ko tác dụng gì trong việc giáo dục con cái.
Tuy nhiên mình phải rèn mình thật kỹ mới có thể ko gào thét với những người mình yêu thương. Nghĩ lại mà xem. Tại sao những người mình yêu thương nhất, bên cạnh mình, mình lại ko thể dịu dàng được? Vì mình đòi hỏi và mong họ tốt như mình muốn đúng ko? Nhưng khi mình sốt ruột vì những gì mình thấy ko đúng thì mình đáng ra phải bình tĩnh để khuyên giải thì lại phản ứng bằng gào thét.
Cũng may là các con hiểu được khi mẹ mắng là mẹ muốn cho các con tốt. Nhưng cái gì cũng có giới hạn. Cô biết khi mẹ càng mắng nhiều các con tuy hiểu nhưng ko ai thích bị mắng cả. Và tình cảm mất mát đi nhiều, sự gần gũi, chia sẻ của mẹ và con ngày càng bớt đi đúng ko? Nó rất tự nhiên thôi. Tuy rằng tình yêu của con đối với mẹ thì ko thay đổi.
Trong khi những người ngoài xã hội, mình ko phải chịu trách nhiệm về sự đúng, sai của họ nên mình vẫn có thế giữ được bình tĩnh ko gào thét với họ. Nhưng mình cũng ko phải yêu thương họ hơn người nhà mình.
Vậy nên, tốt nhất vẫn rèn tính bình tĩnh. Cô đã từng đọc ở đâu đó: các bà mẹ, đi ra ngoài thì dốc sức đi làm việc, mọi tinh hoa, khéo léo phải thể hiện ra mới có thể làm việc được, nhưng khi về nhà chỉ thấy sự mệt mỏi và cáu kỉnh với con cái. Thật bất công phải ko? mình đi làm mục đích cuối cùng cũng là vì mình, vì gia đình con cái, người thân. Nhưng khi cuối ngày, những người thân yêu nhất của mình lại nhận được bộ mặt mệt mỏi và cáu gắt của mình. Vậy ko đáng nhỉ. Bản thân cô dạo này cũng vậy, Biết và sửa được là cả một sự nỗ lực lâu dài. Cho nên, cô nghĩ bằng cách này cách khác, các con hãy thông cảm với bố mẹ, và cố gắng ko cáu gắt lại bố mẹ, cáu gắt với nhau, để gây ra những năng lượng tiêu cực trong gia đình ảnh hưởng đến cảm xúc của bố mẹ. Và bố mẹ cũng vậy.
Đúng là có nhiều loại người. Cô có những người bạn. Rất giỏi, nhưng rất lập dị, chả thèm chơi với ai, chả thèm quan tâm đến ai, nói năng thì thô và cộc lốc, có vẻ rất khinh người. Nhưng khi chơi lại rất thật, làm việc có trách nhiệm, thẳng thắn rõ ràng. Còn tốt hơn cả những người bình thường có vẻ tốt. Tất nhiên có nhiều người cũng rất giỏi ở cq cô, vừa thân thiện nhiệt tình công việc lại vừa khiêm tốn nữa lại còn rất lễ phép nữa chứ. Nhất định có những người hoàn hảo như vậy đấy, và cũng có những người lập dị như vậy đấy.
Bạn bè cũng phải hợp tính nữa. Ko nên có ác cảm ngay nhé!

Gửi bác,
Như bác bảo đôi khi cũng phải gào thét lên cho xả bực tức. Hoặc như nhiều người bảo cái cách em quá nhún nhường với bố bọn trẻ là sai lầm.
Đôi khi em có gào thét chứ, và nhất là gào thét với trẻ con xong làm mình thấy rất ân hận. Chỉ có đi đâu đó gào thét một mình thì đỡ hơn.
Nhưng thực sự bảo em đốp chát hay chửi lại thì em chịu. Kiểu như thành cái tính rồi. Hay là mình hèn nhỉ. Hoặc có thể em bị gào thét nhiều em thấy rất tổn thương, nên mình ko thể gào thét với người khác, vì sợ người ta tổn thương. :)

Anyway, ai cũng thích dịu dàng và nên dịu dàng với người mình yêu thương. Với người ngoài  xã hội, thì mình bình tĩnh. Với kẻ thù cũng cần biết gào thét và phản ứng lại đúng lúc :).

Không có nhận xét nào: