Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019

Truyện Thỏ - Súng - Gấu

THỎ-GẤU VÀ SÚNG (ngụ ngôn)
Phần 1: phiên bản của cụ HT.
Một con Thỏ tình cờ nhặt được một khẩu súng. Nó hí hửng xách súng đi tìm các loài thú khác để đe dọa.
Gặp Gấu đang ngồi ngủ trên cây, Thỏ chĩa súng và quát:
– Leo xuống ngay! Đi bộ là…yêu Rừng, mà mày nằm ngủ đấy à? Không xuống tao bắn!
Gấu vốn sợ súng đành loay hoay tụt xuống. Thỏ được thể quát:
– Ngồi vào gốc cây! Không ngồi tao bắn.
Gấu miễn cưỡng ngồi vào gốc cây. Thỏ thích chí quát tiếp:
– Gấu, mày ị đi! Không là tao bắn.
Hết sức giận dữ nhưng không có cách nào thoát, Gấu đành cố rặn ra được mấy cục. Thỏ được nước lấn tới:
– Khu rừng này đẹp nhất hành tinh mà mày ị bừa bãi ra đó à!? Mày bốc ăn đi!
Đến thế này thì nhục quá. Gấu điên tiết nói liều:
– Thì mày bắn đi! Tao thà chết chứ không ăn!
Thỏ bóp cò, nhưng súng hết đạn. Thỏ đứng chết trân, sau đó lắp bắp:
– Đồng chí… ông Gấu ơi!
– Gì đấy?
– Để .. để đấy con … con ăn cho. Hu hu…!!!
Chính quyền được sinh ra từ nòng súng thì khi súng hết đạn, chính quyền phải chết một cách nhục nhã!"
(Hết)
2. THỎ-GẤU VÀ SÚNG: Phiên bản 2 của Voi:
Hết sức giận dữ nhưng không có cách nào thoát, Gấu đành cố rặn ra được mấy cục. Thỏ được nước lấn tới:
– Khu rừng này đẹp nhất hành tinh mà mày ị bừa bãi ra đó à!? Mày bốc ăn đi!
Đến thế này thì nhục quá. Gấu điên tiết lắm nhưng sợ chết, nhỡ súng nó có đạn thì bùm một phát là xong. Gấu tuy to nhưng làm sao mà chọi lại được với viên đạn bé xíu. Vả lại, mối nhục này ta đành chịu đựng để củng cố đời con cháu, nhất định đời con cháu ta sẽ đòi được món nợ này cho ta. Nghĩ đoạn, gấu cúi xuống bốc cứt cho vào miệng chan hòa cùng nước mắt.
Thỏ vừa ngạc nhiên vừa sung sướng nên ngày càng cậy súng hung hăng, ngày nào cũng bắt nạt gấu và bắt gấu ị ra rồi ăn vào. Gấu ăn cứt ngày qua ngày, ban đầu còn chan nước mắt tủi nhục nhưng sau để có thể nuốt được Gấu tự an ủi mình, lừa dối mình “Cứt cũng không tệ lắm, thà ăn cứt còn hơn chết.”
Cho đến một ngày Gấu luôn mồm lẩm bẩm, “Cứt rất ngon. Cứt ngon hơn mật.”
Con cháu nhà Gấu được sinh ra thấy bố Gấu ăn cứt nên cũng tập ăn và quen từ bé nên chúng không hề biết đến sự khác biệt, phản kháng là gì và hài lòng với việc ăn cứt.
Thỏ chết đã lâu. Cái xác khô ngồi dựa vào gốc cây với khấu súng không có đạn trong tay được Gấu và con cháu tôn thờ mãi mãi.
3. THỎ-GẤU VÀ SÚNG: của Voi, tiếp theo:
Vương triều Thỏ được lập ra, cậy thế có súng, dù súng gỉ, bắt nhà Gấu lao động cực nhọc đóng thuế nuôi nhà Thỏ. Toàn bộ mật, hoa quả thu được trong khu rừng, nhà Gấu phải cống nộp hết. Gấu chỉ còn được ăn hoa quả đã hư thối và cứt của chính mình. Thế hệ này qua thế hệ khác. Vương triều Thỏ nối tiếp nhau nắm quyền kiểm soát toàn bộ khu rừng. Mật và hoa màu dư thừa, Thỏ đem sang bán ở các khu rừng khác.
Vài lần Thỏ dắt Gấu trẻ theo để khuân vác, Gấu kinh ngạc nhìn thấy Gấu ở khu vườn bên cạnh bắt tay cười nói với Thỏ. Rồi đó, Gấu nhà ta lại thấy Gấu nhà người ngồi chung bàn, ăn mật, toàn kỳ hoa dị thảo thơm nứt mũi, cả rượu ê chề. Gấu nhà ta vừa ngồi ăn cứt ở hiên trước vừa suy nghĩ lung lắm, thỉnh thoảng lén nhìn vào nhà. Nhưng dù vận động hết cả trí thông minh thì Gấu cũng không thể hiểu nổi tại sao Gấu bên này có thể ngang hàng với Thỏ và thấy Thỏ còn có phần nể trọng.
Chợt Gấu nghe giọng ồm ồm:
-Này bạn, tại sao bạn lại ngồi đây? Và bạn ăn gì thế kia?" Nhìn lên, Gấu thấy một ông Thỏ khu rừng bên, Gấu rúm người sợ hãi, lắp bắp:
-Dạ thưa, con ăn cứt.
Thỏ rừng bên kêu lên:
-Ối! Sao lại thế!?
Gấu nhà ta sụp xuống lạy Thỏ như tế sao:
-Thưa ngài, con chỉ ăn thức ăn quen thuộc của con hằng ngày thôi ạ. Con tuyệt không dám đụng đến giọt mật nào. Xin ngài chứng giám cho!
Thỏ rừng bên quỳ xuống bên Gấu, đỡ Gấu đứng dậy:
-Ôi không không. Bạn đừng lo lắng gì cả.
Nói đoạn Thỏ dắt Gấu vào bếp, tự tay dọn ra bàn những thức mà cả đời Gấu và có lẽ cả đời bố mẹ Gấu cũng chẳng bao giờ được ăn.
Gấu rón rén chấm ngón tay vào bát mật đặt trước mặt, cho vào mồm. Vị ngọt và mùi thơm lan tỏa khắp miệng Gấu, chạy khắp ruột gan Gấu. Gấu lịm đi một lúc rồi cho cả hai tay vào bát mật rồi cho lên mồm, hục mặt vào bát mật mà uống lấy uống để. Được Thỏ rừng bên khuyến khích, Gấu ăn hết thức này đến thức khác trên bàn.
Cửa bếp xịch mở, Thỏ nhà ta bước vào. Gấu sững người, chết giấc. Nhưng lạ kìa, Thỏ nhà ta giọng ngọt như bát mật: -Ôi, Gấu nhà em đây rồi! Lúc nãy tôi tìm cậu mãi để ăn cùng mà không thấy. Hóa ra là cậu đã kết được bạn ở đây. Cảm ơn anh Thỏ đã tiếp đãi bạn Gấu nhà tôi chu đáo nhé! Nào chúng ta cùng về thôi.
Gấu nhà ta tiếc nuối những thức ăn còn lại trên bàn nhưng đành theo Thỏ ra về. Lòng đầy bối rối. Hôm nay quả là một ngày thật kỳ lạ.
Vừa về đến bìa rừng, Gấu bị đàn Thỏ làm nhiệm vụ canh gác đưa vào một phòng kín. Thỏ thay phiên nhau hỏi đi hỏi lại Thỏ rừng bên đã nói gì với Gấu? Cho Gấu ăn gì? Gấu đã nói gì với Thỏ rừng bên? Ngoài ra còn tiếp xúc với ai không? Gấu đã ăn những thức gì? Có giấu giếm thức gì đem về không? Gấu hoảng sợ, tường thuật nguyên văn sự việc không sót từ nào, không bỏ qua chi tiết nào.
Tám tháng sau, bố mẹ Gấu nhận được giấy báo Gấu bị bắt giam và tuyên án ba năm sáu tháng vì tội "tuyên truyền chống phá và làm xấu bộ mặt rừng ta."
Fb Nga Voi

Không có nhận xét nào: