Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Thư gửi con gái 8

Gửi con gái!
Ba cảm ơn con gái đã viết thư cho ba!
Chà... con thấy không, ba con mình nói chuyện cởi mở như thế này tốt hơn rất nhiều phải không? Ba mẹ sanh con ra, nuôi con lớn, yêu thương con hết lòng, nhưng đâu phải là ba mẹ có thể hiểu hết được tâm tình của các con. Với em trai con cũng vậy, ba mong con và em cũng cố gắng nói chuyện và lắng nghe lẫn nhau, thay vì cứ hơi một chút là cãi nhau. Ai cũng dùng cái tôi của mình để át cái tôi của người kia thì cho dù cùng sống trong một nhà vẫn là ở hai bên giới tuyến con nhỉ!
Ai da! cái bạn Mỹ nói rằng: con gái ba ngố! Nhìn đời bằng lăng kính màu hồng. Phải thế chăng? Vậy con nên tham gia vào các công tác xã hội nhiều hơn để hiểu thêm chút chút về cuộc đời. Nhưng cũng nên tham khảo mẹ con trước khi tham gia vào việc gì đó. Mẹ sẽ cho con những lời khuyên cần thiết phải không?
Tuy nhiên bạn Mỹ có nói đến chuyện lừa đảo. Nếu nói vậy, ba đến ngần này tuổi rồi vẫn có thể bị lừa. Thậm chí là bà nội, ông bà ngoại vẫn có thể bị lừa như thường con ạ.
Vậy chuyện lừa đảo xảy ra thế nào: Thông thường nó có 2 điều kiện:
1.      Kẻ lừa đảo thấy mình có cái để người ta muốn chiếm đoạt.
2.     Mình bị lừa vì mình tham miếng mồi mà họ đưa cho mình.
Con gái ạ, thiếu 1 trong hai điều kiện trên chuyện lừa đảo sẽ không xảy ra. “Thiên hạ nhân, thiên hạ tài”, “Núi cao có núicao hơn”... Bởi vậy dù bất cứ là ai, khôn mấy cũng có người khôn hơn. Thế nên ai khôn mấy cũng có thể bị kẻ khôn hơn lừa.
Vậy thì mình làm người ngốc đi con, ngốc đến mức mà người ta không lừa nổi mình. Là sao? Là mình đừng có tham bất cứ miếng mồi nào dù ngon ngọt đến mấy mình cũng không tham. Thế đấy con ạ! Chính vì ba không muốn đau đầu, nên đến nay ba vẫn làm một người ngốc giữa bầy đàn toàn kẻ ranh ma.
Và con gái ạ! Ba vẫn nhìn đời bằng lăng kính màu hồng đấy!
Con gái biết không, thế giới này vốn được kiến tạo bởi những thứ đối lập nhau. Phải có mùa đông thì mới có mùa xuân. Nếu con không biết về mùa đông, con sẽ không định nghĩa được mùa xuân. Phải có cái ác thì người ta mới biết như thế nào là điều thiện. Phải có chiến tranh thì người ta mới khát khao hòa bình. Thế nên phải có người ngốc như ba và con thì người ta mới biết thế nào là người ranh ma như ông Quên hay bác D. Bởi vậy có người nói: “Nếu trước mắt bạn có một kẻ đang làm việc xấu, thì bạn hãy cứ tin ở đâu đó đang có người làm việc thiện”.
Hai mặt đối lập luôn đối kháng nhau và song cùng tồn tại con ạ. Nếu mất hắn một vế, thế giới sẽ mất cân bằng.
Có sự vui mừng trong việc chào đón một đứa bé ra đời thì cũng phải có sự đau buồn tiễn đưa một người về bên kia thế giới. Bởi nếu người ta chỉ sanh ra mà không mất đi thì thử hỏi liệu có còn không khí cho người ta thở hay không.
Vì vậy ba vẫn khuyến khích con tham gia vào mọi việc để học đời. Nhưng con cũng đừng lo là mình còn ngốc. Mình sẽ ngốc nhất đi, để không tham cái gì cả, lúc đó ai muốn lừa mình nữa?
Về chuyện “chân thành”, con gái ạ, ba đâu chỉ nói riêng về chuyện tình yêu. Và chính con cũng đã nói là chuyện tình bạn cũng phải có thời gian và thử thách đó thôi. Con đọc sách nhiều, hẳn con đã nghe câu chuyện liên quan đến câu nói “A friend in need is a friend indeed”.
Cũng có một câu nói khác thế này: “Để khen một ngày đẹp trời, hãy đợi đến hoàng hôn. Để khen một tình bạn đẹp hạy đợi đến cuối đời”
Thế nên khi con kể rằng Q. A. và bạn bè con khen bạn C. và bạn A. là “thật thà”, “chân thành”, “thẳng thắn”, “tinh tế”... ba mới hoài nghi con ạ.
“Bạn bè con đâu phải là những người sa ngã”, ba nghĩ là ba không nói rằng bạn bè con “sa ngã”. Ba chỉ nói rằng bạn con có những đứa đã “trải qua đủ trò ăn chơi”. Vì vậy nếu nó tốt thì nó sẽ rất tốt. Nhưng ngược lại nếu nó xấu thì rất nguy hiểm. Trong khi mình không bao giờ biết được là nó “thật tốt” hay “giả tốt”.
Về việc ba khuyên con đồng hành cùng những bạn như bạn Tuệ. Nếu Tuệ rời xa con thì con đúng là không níu kéo được. Vậy con phải kiếm những bạn khác có hoàn cảnh tựa tựa mình thì dễ đồng cảm hơn phải không? Và con chơi thân với Đạt. Và nếu đúng Đạt là một “friend indeed” thì bài báo trên Dân Trí đang được con vận dụng rất tốt đấy! Ba trích dẫn lại một lần nữa nguyên văn bài báo đó viết thế này:
“Tình bạn của phụ nữ luôn rắc rối. Đám bạn gái mà con đang thân thiết có thể nói với con rất nhiều lời hoa mỹ, nhấn mạnh đến tỉ lần rằng họ rất yêu con, luôn hết lòng vì con hay trân trọng tình bạn thân thiết mà con và họ đang có... Nhưng so với đàn ông, tình bạn của phụ nữ lại kém bền. Cho nên hãy tìm cho mình một người bạn khác giới, không phải người yêu, nhưng cực kỳ thân thiết và tin tưởng. Hiếm có tình bạn giữa đàn ông và đàn bà, nhưng một khi đã tồn tại - rất quý giá!”
Ba mong Đạt sẽ luôn là bạn tốt của con!
Ha ha... con dùng từ “thanh mai, trúc mã” để nói về con và Đạt, kẻo lại để bác Tuyên và cô Hương hiểu lầm!
Về chuyện bạn A. và bạn C. ba không nói đến nữa. Tuy nhiên, con cũng không cần phải đặt ai vào hoàn cảnh đặc biệt để thử thách. Mọi việc cứ kệ nó tự nhiên và rồi mình dần dần nghiệm ra mọi điều con ạ. Thêm một người bạn tốt vẫn hay hơn là thêm một kẻ thù con ạ.
Về việc đối với mẹ con ba không phải là một “người chồng hoàn hảo” thì hẳn rồi. Ba công nhận là con nói thẳng rất đúng, và ba không giận đâu. Ba mong muốn các con luôn nói thẳng thật với ba, thì làm sao mà giận chứ!
Ngày trước ba cũng gia trưởng nhiều, bây giờ nhờ đọc thêm vài quyển sách, nên ba cũng học cách cố gắng tránh cách suy nghĩ mang tính “gia trưởng”. Nhưng việc ba góp ý mẹ con trồng rau thay vì đi bộ thì không liên quan đến chuyện “gia trưởng”. Tuy nhiên mẹ con không nghe thì ba cũng thôi. Nếu ba dùng quyền lực để bắt ép thì mới là “gia trưởng” chứ!

Thế nhé! Ba tạm dừng bút. Chúc con gái yêu luôn vui vẻ nhé!

Không có nhận xét nào: