Gửi con gái!
Hôm qua ba viết cho con, ba mới viết được về
1 việc đó là vấn đề giữa người với người nên nói chuyện với nhau như thế nào?
Việc thứ 2 ba muốn nói với con về cách ứng
xử của con với em trai con. Việc em trai cứ mải mê với cái phim Doraemon quá là
không đúng. Nhưng việc con tắt bụp cái phim ấy đi lại cũng là không đúng.
Khi mẹ mới chỉ bảo là con không được dùng
cái điện thoại xanh nữa vì mẹ lo con mất thời gian vào mạng, vào Facebook. Con
đã không hài lòng với mẹ vì lý do của con là con đang lưu nhiều dữ liệu trong ấy.
Chỉ thế thôi con đã không hài lòng với mẹ rồi.
Vậy con thử nghĩ nếu mẹ giằng lấy cái điện thoại trong tay con thì con sẽ phản ứng
thế nào?
Từ đó con sẽ biết được cái cảm giác của em
Đức khi con đột nhiên tắt bụp cái Doraemon của em đi.
Cũng tương tự như vấn đề con đòi hỏi người
khác phải giải thích rõ cho con hiểu chứ không được dùng quyền lực bắt con phải
tuân lệnh. Thì trong mọi chuyện khi con đối xử với đàn em của con, con cũng nên
giải thích để em tự hiểu và khuyên em nên làm như thế nào, chứ không nên dùng
quyền lực để bắt ép người khác phải tuân lệnh con ạ.
Ở một xã hội không có dân chủ, không có luật
pháp như VN, thì những kẻ độc tài thường dùng quyền lực để cưỡng chế. Trong khi
ở những nước dân chủ và thượng tôn pháp luật thì mặt bằng pháp luật là một sân
chơi chung cho tất cả mọi người. Ai tuân thủ luật chơi thì được tự do thoải mái
trên cái sân chơi đó. Ai không tuân thủ luật chơi thì mất tự do. Người ta không
có cái kiểu là “làm quan thì muốn làm gì thì làm”. Và vì vậy ở trong gia đình
cũng không tồn tại cái đế chế nào cả.
Mọi người phải bao dung và hòa đồng trên một
nền tảng chung con ạ.
Đó là hai việc ba quan sát thấy khi nói
chuyện với con qua Skype.
Ba mong là con sẽ ghi nhớ để nhắc nhở mình
hàng ngày phải nên như thế nào.
Con người thường rất nhanh quên. Chuyện gì
đó hôm nay mình ứng xử như thế là không được. Bản thân mình thấy không được,
mình muốn rút kinh nghiệm lần sau không như thế nữa. Nhưng mình chỉ nhớ được
lúc ấy. Vài ngày sau mình lại quên ngay và mình lại tái phạm. Trước đây ba rất
hay dễ cáu. Sau khi cáu, ba thấy không được và muốn rút kinh nghiệm để sau khỏi
cáu nữa. Nhưng rồi vài bữa lại quên.
Thế nên bây giờ ba dùng mọi phương tiện để
nhắc nhở mình hàng ngày. Chẳng hạn như ba dùng điện thoại ghi trong mục kế hoạch
để mỗi ngày nó nhắc ba vài lần. Rồi ba viết lên “desktop” của máy tính những
câu nhắc nhở. Rồi ba viết ra một tờ giấy những câu nhắc nhở, và để tờ giấy đó
ngay trên bàn làm việc. Thế nên ngày nào, giờ nào những câu nhắc nhở như “buông
xả tất cả, vệ sinh tâm hồn thường xuyên như đi tiểu hàng ngày thì trong người
không còn ứ đọng sự cáu giận nữa”
Cứ tự mình nhắc mình liên tục như vậy thì tự
tạo cho mình một cái phản xạ là khi trong người mình nó nổi máu sân lên cái là
mình có thể xả nó đi được ngay và như vậy không còn cần phải mắng mỏ cãi cọ với
người khác nữa.
Con gái yêu thương của ba. Hôm nay ba viết
đến đây thôi. Ba chúc cả nhà vui vẻ nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét