Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

Thư gửi con gái 25


Gửi con gái,
Bố bạn Nh. L. trước đây làm cùng trường với ba à?
Ba quên mất là con đã kể cho ba về bác ấy, ba cũng không nhớ bác ấy là ông nào. Nói chung ba không để ý đến mấy ông kiểu như vậy ở trường của ba. Cái kiểu “trọng nam khinh nữ”, cái kiểu “độc đoán chuyên quyền”, như vậy thì không thể chấp nhận được ở một xã hội tiến bộ. Con mình đẻ ra mà đánh như đánh quân thù. Về chuyện bạn Nh. L. đi học đàn chỉ vì bị bố mắng thì ba cũng không thích lắm. Nhẽ ra bạn ấy nên học vì năng khiếu của bạn ấy vốn có. Chỉ có thể làm cái gì vì năng khiếu, và mình yêu thích thì mình mới làm tốt được. Còn mình làm cái gì vì tức khí mà làm thì thường sẽ thất bại.
Con ở nhà tìm trên "youtube" cái video "clip" “bí mật định luật hấp dẫn” để xem. Cũng có thể có chút ít ích lợi cho con và bạn bè con. Cái "clip" đó nói rằng: “Suy nghĩ của con người là một trường sóng phát ra trong không trung. Vì vậy hãy nghĩ liên tục rằng “tôi hạnh phúc”, hãy nghĩ một cách đầy năng lượng rằng “tôi hạnh phúc”, thì vũ trụ sẽ đáp ứng lại cái suy nghĩ của bạn. Vì suy nghĩ của bạn là một lực hấp dẫn trong vũ trụ”.
Con cũng nên tìm đọc những tác phẩm của ông Nguyễn Trần Bạt. Ông này ở VN. Làm giám đốc một công ty do ông ấy sáng lập ra từ lúc bắt đầu đổi mới. Ông ấy viết rất thẳng thắn về những tồn tại của chế độ. Khiến cho các lãnh đạo đôi khi thấy tức khí. Nhưng cái quan trọng là ông ấy đã hướng dẫn người ta cách tư duy rất hay. Đặc biệt là với những người trẻ tuổi như các con.
Về những vẫn đề ba viết về đ... trong "email" hay trên "facebook", ba cũng đã suy nghĩ rất nhiều trước khi viết. Ba hiểu được sự lo lắng của con, của mẹ con, của nhiều người trong gia đình. Ai cũng hiểu: đ... cai trị bằng bạo lực, nên ai cũng lo lắng ba sẽ bị đ... bắt bỏ tù như Cù Huy Hà Vũ, Lê Công Định, Hoàng Hải, Lê Thị Công Nhân…
Tuy nhiên, mức độ của ba còn kém xa so với những người bị bắt bỏ tù. Họ giỏi, có trình độ, có sức ảnh hưởng lớn, họ đấu tranh trực diện. Còn ba chỉ là nông dân nói càn viết mọi chuyện trên "facebook" như những câu chuyện ngụ ngôn thôi. Không nói cụ thể đến ai. Nhưng mọi người đọc đều hiểu là ba đang nói cái gì.
Tại sao ba và rất nhiều người khác cứ liên tục moi những cái xấu xa, thối tha ra nói. Các cụ ngày xưa bảo “yêu cho roi cho vọt”. Những gì ba nói không làm cho đ... sụp đổ được mà lại có thể giúp họ sửa sai và vững vàng hơn xưa. Chính bọn nịnh thần tối ngày tung hô đ... mới làm cho đ... nhanh sụp đổ hơn.
Với lại một lý do thứ hai nữa: Ngày nay dễ thở hơn xưa rất nhiều. Vì sao vậy?
Rõ ràng là nhờ có nhóm mấy trăm người Nhân Văn – Giai Phẩm thời kỳ những năm 1950 họ đòi dân chủ. Rồi nhờ có nhóm mấy trăm người Xét Lại - Chống Đ... thời những năm 1960 họ cũng đòi dân chủ. Thế nên thời nay đ... bắt buộc phải để cho người ta có thêm chút không khí để thở con ạ.
Do vậy, đám người như bọn ba, hay nói nhiều, viết nhiều, cũng là vì muốn thế hệ các con sau này sẽ có được một xã hội công bằng hơn, dân chủ hơn mà thôi.
Cái anh Ph..., cháu của bà Kh... hiệu trưởng cũ của mẹ ấy. Hôm trước sinh nhật anh ta, rượu vào mới có cam đảm hỏi ba mấy câu. Ơ mà kể lạ thật, ba hiền lành như vậy, mà cấp dưới của ba lại chỉ dám hỏi thẳng thắn khi có rượu vào. Còn khi không có rượu thì chẳng dám hỏi gì.
Anh Ph... đó hỏi ba thế này: “Người ta bảo đi tàu là đi tù, anh thấy sao?”
Ba hỏi lại: “Vậy chú em thấy sao?”
Anh ta bảo: “Em chưa đi tù, nhưng em thấy đúng là đi tàu rất tù túng.”
Ba liền nói: “Với anh, ở nhà, đi tàu, hay đi tù, không khác nhau là mấy. Làm sao thế được đúng không? Thế này nhé! Nhu cầu của con người gồm có: Ăn, ngủ, mặc, và giải trí, học tập. Vậy ở đâu mà em chẳng được ăn, ngủ, mặc. Còn giải trí và học tập anh thấy mình luôn thiếu thời gian. Lúc nào anh cũng muốn đọc sách. Ở nhà anh còn ít thời gian hơn. Trên tàu anh có nhiều thời gian hơn để đọc. Bao nhiều là sách đang đợi anh đọc. Vì vậy anh không hề thấy bất hạnh”
Ba nói thêm: “Một điểm nữa: nhẽ ra các em phải dành thời gian rảnh rỗi trên tàu để học chuyên môn, sau này thăng chức rất cần đến nó. Nhưng các em lại không làm. Thật ra cũng khó trách. Vì rõ ràng các em nhìn thấy một số người học hành chăm chỉ, kiến thức chuyên môn tốt, được thuyền trưởng, máy trưởng đánh giá là tốt, nhưng lại thăng chức chậm hơn những thằng chẳng thèm học hành gì, nhưng biết cách mang một mớ tiền đến biếu giám đốc. Cái cơ chế nó làm hỏng các em.”
Nhưng con gái ạ, mình cứ nên học nhiều đọc nhiều, mình hạnh phúc với những kiến thức mà mình kiếm được, thì cái ngoại cảnh nó không làm ảnh hưởng được đến tình cảm của mình. Vì vậy tại sao ba luôn khuyên các con đọc sách. Ba rất không thích việc em trai con cứ thích chơi “game” trên tab hoặc máy tính. Nó làm hỏng người ta. Mà cái đầu thì rất nghèo nàn.
================
Lâu lâu k kể chuyện.
Hôm trước Nh. L. ngồi cạnh con kể với con về bố bạn ấy. Bạn bảo hồi cấp 1 bạn học dốt lắm, toàn bị học sinh trung bình. Bây giờ em trai bạn ấy học giỏi hơn thông minh hơn chị ngày xưa. Thế là bố bạn suốt ngày nói là “nhà này may đc thằng con trai k thì nhục mặt”.
Bạn bảo lí do bạn đến lớp 10 bạn ms học piano do mami bạn dạy vì là bạn k có ý định học nhưng mà hôm đấy là liên hoan bạn bè của ba bạn ấy thế là bảo em trai bạn đánh đàn thì nó chỉ biết đánh mỗi một bản là do đàn nó hướng dẫn từng nốt một. Nó đánh xong mn vỗ tay thế bố nó mới nói là “may có thằng em chứ k thì nhục”. Thế là bạn bực mình bạn quyết tâm đi học đàn, bây giờ bạn đánh đc nhiều rồi mà em đánh đc mỗi bản.
Bạn kể ngày xưa bố bạn đánh bạn kinh lắm, có lần còn túm tóc đập đầu vào tường. Dã man!
Con kể là ba tớ đánh tớ thì ba t bắt t với búp bê nằm sấp xuống rồi đánh vào búp bê hoặc là vào gối.
Cái bác này là bác lần trước con kể mà trước bác làm cùng trường với ba ấy. Con thì hồi tiểu học thì có thể nói tự hào nhưng mà con nghĩ là kể cả con có học dốt thì ba cũng k làm như bác ấy. Sao bác trọng nam khinh nữ vậy?
Còn chuyện nữa là về đ... thì con nghĩ là ba nên k nói nhiều qua "mail" hoặc qua "facebook" bởi vì là an ninh mạng của VN p gọi là siêu tốt. Con đang tưởng tượng như là có một đống chỉ ngồi cả ngày xem tin nhắn của dân, dân đăng gì. Nói chung người như ba nhiều nên chắc nta k bắt đâu nhưng mà cũng nên tránh rủi ro, mấy chuyện đấy nói ngoài với nhau thôi, lời nói gió bay. Bởi vì thứ nhất là ba viết k giải quyết được gì, thứ hai là đ... chả liên quan đến mình, k ảnh hưởng đến đời sống gia đình mình, mình cũng k bị chúng nó đè nén nhiều lắm. Con nghĩ là vẫn nên tránh rủi ro ba ạ!

Chúc ba đi mạnh khoẻ!

Không có nhận xét nào: