Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Thư gửi con gái 28

Con gái yêu của ba,
Lần trước bị viêm hang vị dạ dày cũng là do con bị "stress". Giờ đỡ "stress" hơn thì nguy cơ bị viêm dạ dày sẽ giảm. Con xem cái đơn thuốc lần trước ba cho con đi nội soi dạ dày ấy. Trong đó có cái thuốc gì, ba không nhớ, con mua thêm một đợt uống cho yên tâm.
Về việc quyết định đi du học của con chắc chắn là đúng 100% rồi.
Vì người ta đang dự báo: VN sắp có loạn. Có mấy lý do khiến người ta dự báo là VN sắp có bạo lực xảy ra:
1/ Đ... cs nhất quyết bảo thủ độc tài cai trị, không muốn làm cái gì đó vì dân vì nước. Nếu họ muốn làm việc vì dân thì họ đã đưa ra 2 luật: "luật biểu tình" và "luật trưng cầu dân ý". Rồi từ đó họ sẽ nhẹ nhàng chuyển sang được chế độ dân chủ thượng tôn pháp luật. Khi đó nguyên khí nhân tài sẽ tụ hội, đất nước sẽ phát triển. Nhưng đ... cứ độc tài, thì người dân bây giờ không thèm quan tâm đến "chính trị" nữa, mà chỉ quan tâm đến "bạo lực". Nghĩ cách để đánh nhau.
2/ VN tham gia vào TPP hiệp định kinh tế xuyên Thái Bình Dương, trong khi bản thân nền kinh tế sản xuất hàng hóa của VN lại rất èo ọt. Thế là hàng hóa của Mỹ, Canada, Nhật, Hàn sẽ tràn ngập VN. Đúng lúc này, TQ lại lâm vào khủng hoảng. Vì vậy TQ cũng đại hạ giá các loại sản phẩm, bán tháo để vớt vát phần nào. Thế là cũng hàng TQ tràn ngập VN. Có nghĩa là bóp chết luôn các công ty trong nước. Khi đó sẽ có hàng ngàn hàng triệu người ở các khu công nghiệp của VN mất việc.
Mà con biết đấy "nhàn cư vi bất thiện", hàng triệu người đang tử tế sẽ thành "bất thiện". Đó là tiềm ẩn của bạo lực.
VN sẽ trở thành một thùng thuốc súng. Và chỉ chờ khi có một kẻ nào đó châm ngòi.
Thế cho nên các con, nếu có thể, càng tránh xa VN càng tốt.

Giờ đây mỗi gia đình chỉ có 1~2 đứa con, thế nên ai cũng cưng con của mình lắm.
Nhưng hóa ra đó lại là sai lầm, khiến cho các con thành tiểu thư đài các hết cả.
Con ngày bé đúng là rất sợ đụng vào cái con gì đó lạ lạ.
Có một lần cách đây vài năm hẳn con còn nhớ, nhà mình đi Tây Thiên.
Mọi người cứ đi hùng hục, còn con chảnh cứ đi từng bước một rồi còn nôn dọc đường.
Ba phải giảm tốc độ để đi cùng con gái cưng.
Lúc từ Tây Thiên xuống là giữa trưa, đang đi bên đường con chợt dừng lại nhảy dựng lên hú hét ầm ĩ.
Ba hỏi: "chuyện gì thế?"
Con: "ba ơi! con quái vật!"
Ba nhìn thấy có con lợn to đùng đang ngủ trưa bên đường, vừa ngủ vừa khịt khịt...
Ba bảo: "con quái vật đó ngày trước bà nội nuôi nhiều lắm".
Tuy nhiên bây giờ con không còn sợ cầm cổ vịt nữa, mà con lo là con mà cầm vào cổ vịt hẳn nó nghẹn thở mất! ka ka...
Nhưng em trai con từ bé nó đã thích các con vật hơn con.
Ba còn nhớ, lúc nó bé tí, nó thấy mấy con kiến bò, nó thích lắm, nó nhẹ nhàng cầm vào mấy con kiến.
Cái mấy con kiến đó chẳng bò nữa.
Nó cứ ngồi nghiên cứu là tại sao nãy còn đang bò mà giờ vừa đụng vào đã lăn quay đơ ra hết trơn.
Rồi nhà ông bà ngoại có đàn mèo con.
Em trai con cũng thích bế mèo nữa.
Nhưng lúc đó nó 2 tuổi, nó không khéo tay, không biết phải bế thế nào.
Cái nó cứ một tay bế ở cổ mèo, cũng nhẹ nhàng lắm!
Vậy mà mấy con mèo cứ la toáng lên: "á! bỏ ra, nghẹn thở"
Thấy mèo la toáng lên, em con cũng bỏ ra rồi dấu tay vào chỗ bụng mình quay ra nhìn mọi người cười rất chi là có vẻ hối lỗi...
Bây giờ thì em trai con cũng đã khôn hơn nhiều rồi.
Cũng không còn làm đau những con vật mà em ấy thích nữa.
Mấy con gà mẹ mới mua cho em con nuôi, phải có chuồng cẩn thận, không là chuột nó xơi hết thật.

-----------------Original Message-----------------

Chứng đầy bụng rồi đau của con đỡ rồi. Từ ngày con nghỉ học thêm ăn uống điều độ, ngủ nghê đầy đủ, tinh thần khoẻ khoắn thoải mái thế nó tự khoẻ dần, nó đỡ bị đầy hơi. Con k biết quyết định đi du học đúng hay sai cơ mà thấy lợi trước mắt là con rất là khoẻ khoắn thoải mái ^_^

Có chương trình trên vtv3 rất là hay là chương trình Bố ơi mình đi đâu thế. Chương trình có 4 cặp bố con, đi trải nghiệm các nơi và có các nhiệm vụ. Máy lúc nào cũng quay nhưng hành động thì k p diễn mà bố con cứ hành động bình thường thôi.
Tập trước con xem là có nhiệm vụ bố con phải cấy lúa và trẻ con đi bắt vịt. Thế ở trong đấy có một bé điệu hơn những bé khác. Điệu bộ của bé thì k điệu nhưng bé rất là sợ nhiều thứ. Giống kiểu như là 3 bạn kia lội xuống bùn thoải mái nhưng bé thì ngại vì sợ bẩn với sợ ngã. Lúc bắt vịt thì phải cầm cổ vịt rồi bắt vào chuồng của mình. 3 bạn kia bắt thoải mái luôn nhưng bé này sợ k dám sờ vào vịt luôn xong cứ đứng la "chú ơi con k bắt đc vịt", "chị suti ơi em k bắt đc vịt". Các bạn bắt hộ vịt rồi bảo cầm lấy nhưng bé cũng k dám vì vịt cứ động đậy ^_^. Đến lúc bố nó đến, bố bé phải dụ mất gần 10p bé mới vượt qua đc nỗi sợ của mình để ôm vào vịt. Nó bế vịt ra ao để thả, thả xong cái nó thở phào một cái như trút đc gánh nặng.
Con xem nó mà con cứ cười, con nhớ lại hình như ngày xưa bé con cũng tiểu thư đài các như thế. Nhưng mà bây giờ bảo con cầm cổ vịt có khi cũng k dám vì con sợ con cầm cổ nó sẽ bóp chết nó :D.
Con tưởng con như thế là bánh bèo nhất rồi, ai ngờ lớp con có bạn đến bây giờ vẫn rất đài các. Bạn rất là "charming", làm việc gì cũng nhẹ nhàng chầm chậm, duyên dáng. Xong rồi bạn cũng sợ nhiều thứ, ví dụ như là nhìn người khác nôn là bạn k nhìn đc. Xong rồi bạn k ăn những con như vịt, ngan vì nó cứ bay bay bạn sợ. Con bảo: "Nó ở trên đĩa rồi bay j nữa". Xong rồi uống nước dây tí ra bàn con thấy bạn bảo bạn khác đi lấy giấy lau, con lấy tay áo con lau luôn, con bảo là nó có một tí thôi mà. Bạn rất là duyên dáng và đáng yêu. Con có lần hỏi là "Không biết Ph. ở nhà có hay bị ba mẹ kêu là chậm k nhỉ". Bạn H. bảo là "Không đâu c. Vì ở nhà ba mẹ lo hết rồi nên mới chậm".

Ah mẹ mới mua gà về nhà cũ nuôi. Chỉ sợ bị chuột cắn.

Không có nhận xét nào: