Gửi
con gái của ba,
Ba đọc
trong sách "Nhà giả kim thuật" có một đoạn trích thế này:
[trích]
Một ngày nọ, một
thương nhân gửi con trai của mình đến một nhà thông thái bậc nhất không ai bằng
để nhờ ông dạy cho người con bí quyết đạt được hạnh phúc. Anh con trai đi ròng
rã bốn mươi ngày xuyên qua sa mạc mới đến được tòa lâu đài nguy nga ngự trên
núi cao. Nhà thông thái anh muốn tìm đang ở đó.
Thay vì gặp một vị
thánh thì anh lại vào một gian phòng đầy người sinh hoạt tất bật. Thương nhân hết
đến rồi đi, người khác túm tụm ở các góc phòng bàn tán, một dàn nhạc chơi các
ca khúc lảnh lót, lại có cả một bàn tiệc đầy sơn hào hải vị cùng đó.
Nhà thông thái chuyện
vãn với từng người một và anh ta phải chờ suốt hai tiếng mới đến lượt mình được
tiếp. Nhà thông thái lắng nghe anh ta trình bày rồi đáp rằng hiện ông không rảnh
để chỉ dạy anh bí quyết của hạnh phúc.
Ông bảo anh hãy đi
xem khắp lâu đài rồi hai tiếng sau trở lại. “Nhưng ta yêu cầu anh làm hộ một điều”,
nhà thông thái nói rồi đưa cho anh một muỗng con có hai giọt dầu. “Trong lúc đi
xem thì anh cầm theo muỗng này và nhớ giữ đừng làm sánh dầu nhé.” Anh ta lên lầu,
xuống lầu mắt không rời cái muỗng.
Sau hai giờ anh
quay lại gặp nhà thông thái. “Sao”, ông hỏi, “anh đã thấy các tấm thảm Ba Tư
quý giá trong phòng ăn của ta chưa? Cả cái vườn tráng lệ mà người làm vườn đã
phải khổ công mười năm xây dựng? Và những cuộn giấy da tuyệt hảo trong thư viện
của ta nữa?” Anh ta ngượng ngùng thú nhận rằng chẳng hề để mắt đến gì khác vì cứ
phải chăm chăm ngó nhìn muỗng dầu đã được giao phó.
“Thế thì anh hãy đi
thêm lần nữa và ngắm cho kĩ những thứ tuyệt mĩ trong thế giới của ta”, nhà
thông thái nói. “Không thể đặt tin tưởng vào một người khi mình không hề biết
người ấy sống trong một ngôi nhà như thế nào.” Yên dạ hơn, anh ta lại cầm muỗng
đi một vòng. Lần này anh chăm chú xem xét những vật quý treo trên tường và trên
trần nhà. Anh ngắm khu vườn có núi vây quanh, với đủ thứ hoa thơm cỏ lạ và mỗi
tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ đều được để đúng chỗ thích hợp.
Trở lại gặp nhà
thông thái anh kể chi tiết tất cả những gì đã nhìn thấy.
- Thế còn hai giọt dầu ta nhờ anh giữ đâu rồi? – nhà thông thái hỏi.
Nhìn cái muỗng, anh ta hốt hoảng thấy mình đã làm sánh mất rồi.
- Đây là điều duy nhất mà ta có thể khuyên anh, - nhà thông thái nhất thế gian nói. “Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.”
- Thế còn hai giọt dầu ta nhờ anh giữ đâu rồi? – nhà thông thái hỏi.
Nhìn cái muỗng, anh ta hốt hoảng thấy mình đã làm sánh mất rồi.
- Đây là điều duy nhất mà ta có thể khuyên anh, - nhà thông thái nhất thế gian nói. “Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.”
[/hết trích]
Con
gái ạ! Đúng như vậy! Hạnh phúc là đơn giản vậy thôi mà! Con hãy cứ tự do tư tưởng
không cần phải gò bó cái tư duy của mình trong một khuôn khổ nào cả. Con hãy cứ
đi và thưởng ngoạn cảnh đẹp của thế giới, chỉ cần vẫn luôn nhớ mình là người
VN.
Có rất
nhiều người rất lạ! Vừa mới qua Hàn Quốc 1 tháng về, trông giống gái Hàn Quốc
luôn, vừa mới qua Nhật 1 tháng về trông giống gái Nhật luôn. Người Việt không
nhận ra họ là đồng loại nữa. Mà thậm chí rất nhiều thanh niên cả nam lẫn nữ ở
VN bây giờ nhìn mà không biết họ là giống người ở đâu. Đến cái tên cũng nghe rất
lạ. Chẳng hạn như Minzy, hay Chipu, hay Gật Gù, hay Đông Nhi, hay Hĩmpy...
Khi con sang Nhật con sẽ thấy tờ 10000yen. Trên tờ bạc đó
có hình ông Fukuzawa Yukichi. Ba đã nói với con về ông ấy rất nhiều. Chính là
tác giả của "Khuyến học" và "Thoát Á luận". Ông ấy đi du học
và có được tư tưởng rất tiến bộ. Những cái gì trong bộ não của ông ấy cực kỳ hiện
đại. Các nhà lãnh đạo của VC hiện nay đều không có được. Tuy nhiên trên tờ
10000yen con thấy rõ ông ấy vẫn là người Nhật Bản. Nhìn cái nhận ra ngay ông ấy
là người Nhật.
Bà Phạm Chi Lan, chuyên gia kinh tế hàng đầu của VN. Thời
Võ Văn Kiệt làm thủ tướng, bà Phạm Chi Lan là một trong các thành viên của
"think tank" của thủ tướng. Bà Phạm Chi Lan cực kỳ giỏi trong lĩnh vực
kinh tế. Vậy bà ấy hẳn là một người có đầu óc cực kỳ tiến bộ. Nhưng mỗi lần xuất
hiện trả lời phỏng vấn trên truyền hình thì phải nói là bà ấy toát lên cái vẻ
VN rất đặc sắc!
Do vậy hãy du ngoạn, và cứ học, chắt lọc những thứ hay để
học để làm cho trí tuệ mình giàu lên, nhưng đừng quên mình là người VN con ạ.
Cái ngoại hình không giúp con hạnh phúc! Cái giàu
có và đẹp trong tâm hồn mới giúp con hạnh phúc!
Vậy gắng phấn đấu vì những cái đẹp giá trị con
nhé!
Ba chúc con vui vẻ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét