Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2023

Vài kinh nghiệm khi đi Nam Hàn

1: Liên lạc: Nên mua sim để dùng:

Khi đáp xuống cảng hàng không ở Nam Hàn, thì bạn nên mua một cái sim để xài. Tùy thuộc vào thời gian lưu trú để chọn mua sim. Tôi đã mua một cái sim không giới hạn dữ liệu như hình dưới.

Có lẽ so với ở quốc nội thì đắt hơn chăng? Vì tôi không mua sim ở cảng hàng không trong nước bao giờ nên không rõ đắt rẻ thế nào.


2: Thẻ chứa tiền: 

Cái phôi của cái thẻ sim trong hình trên, bạn nhìn thấy góc dưới có chữ Tmoney.

Tmoney là một trong số những loại thẻ chứa tiền ở Nam Hàn. Ở Đông Lào hình như chưa xài loại thẻ này. Ở Nhật các loại thẻ tương tự khá nhiều, như Suica ở Đông Kinh, Icoca ở Trung Phần, hoặc Sugoca ở Cửu Châu, vân vân...

Quay lại Nam Hàn, bạn có thể "charge" nạp tiền vào thẻ chứa tiền - như Tmoney chẳng hạn - ở các máy nạp tự động ở các nhà ga hoặc các cửa hàng tiện lợi 24 giờ.

Thẻ chứa tiền (như Tmoney ở trên) có thể sử dụng cho tàu điện, tàu điện ngầm, xe bus, hoặc taxi luôn. Yên tâm là taxi ở Nam Hàn vẫn nhận tiền mặt, chứ không phải là xài thẻ thì bỏ hẳn tiền mặt nhé.

Vậy là khi mua sim điện thoại thì lại được tặng không cái thẻ chứa tiền.

Trường hợp bạn không mua sim điện thoại, bạn có thể mua thẻ chứa tiền ở ga hoặc ở cửa hàng tiện lợi 24 giờ.

Bạn không có thẻ thì có di chuyển được không?

Có! Nhưng thẻ nó rẻ tiền mà di chuyển tiện và nhanh hơn tội gì mà không xài.

3: Nạp bao nhiêu tiền vào thẻ là đủ?

Không biết!

Lần đầu, bạn cứ nạp vào 10 ngàn won, rồi mỗi lần đi tàu, đi xe bus, đi taxi bạn quẹt thẻ và nhìn số tiền bị trừ trên màn hình thì bạn tự suy ra là mình cần nạp bao nhiêu cho những ngày tiếp theo.

Nhưng yên tâm là bạn sẽ giật mình vì tàu điện ở Nam Hàn sao mà rẻ kinh vậy!

À bạn đi 1 ga thôi thì bạn thấy hơi đắt, nhưng đi đến 10 ga thì bạn thấy: ủa sao rẻ vãi chưởng vậy ta?

4: Thẻ chứa tiền không dùng cho tàu Express và xe Bus Limousine

Nếu đi tàu Express từ cảng hàng không Incheon về Seoul thì phải mua vé riêng. Bạn có thể mua bằng thẻ ghi nợ "credit" từ máy bán vé tự động.

Còn không đi tàu Express mà đi tàu thường thì cứ quẹt thẻ thôi.

Tại cảng hàng không cũng có xe Bus Limousine đi tới các tỉnh lân cận. Và cũng phải mua vé riêng. Chẳng hạn hình ở dưới là ví dụ.


Nếu Bus Limousine mà chỉ có một điểm dừng cuối thì sẽ chạy rất nhanh. Chạy cao tốc mà.

Tuy nhiên, nếu Bus Limousine mà có đến 3 điểm trả khách, mà bạn lại xuống ở điểm thứ 3 thì bạn sẽ thấy nản với mật độ giao thông ở dưới phố. Nói vậy thôi, chứ so với sự kẹt xe ở quốc nội chỉ như là muỗi.

5: Đi lại bằng tàu điện hoặc tàu điện ngầm ở những thành phố lớn như Seoul, Incheon, Busan, Ulsan thì khá là dễ dàng.

Tuy nhiên, ở những thành phố nhỏ hơn thì toàn chữ kiểu trứng và chìa khóa 계란과 열쇠.

Như hình dưới là ví dụ.


Bảng điện tử này không hiện chữ gì ngoài trứng với chìa khóa 계란과 열쇠.

Mà rảnh quá lại hiện cả giờ hiện tại nữa.


Trên bảng đó hiện dòng chữ "Bây giờ là 9 giờ 32 phút".

Có lẽ người Nam Hàn không thích mang theo đồng hồ chăng?

Vì bảng điện tử không có chữ gì ngoài trứng và chìa khóa 계란과 열쇠, nên bạn sẽ không biết phải lên tàu bên phải hay bên trái để đi tới đích, vậy đôi khi bạn phải hỏi người địa phương, hỏi người này không được thì hỏi người kia, rất may là người Nam Hàn cũng nói tiếng English rất khá.

Còn nếu không thì dùng điện thoại để dịch.

Với trường hợp vợ tôi thì xài cái máy dịch chuyên dụng, nhưng cái máy đó nhiều khi cũng củ chuối lắm. Nó đây.


Không có nhận xét nào: