Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Góc khuất trái tim

Góc khuất trái tim
Miu là cô giáo, môi trường sư phạm rất thanh khiết. Trước đây những chuyện xã hội ít khi bén mảng qua nổi cánh cổng nhà trường. Tuy nhiên, thời buổi đã khác. Các cô giáo ngày nay cũng đua “trưng mốt” không kém gì chị em ngoài xã hội. Chẳng thế mà ở trường Miu có cô giáo trẻ mới về trường tên là Nhã Thy. Nhã Thy đi làm mặc áo trắng mỏng tanh, nhưng bên trong lại vận cóoc-xê đen sậm. Túm lại là ai đó tu trên núi đến mấy chục năm thì có cố lờ đi cũng bị đập vào mắt. Lên lớp dạy học, cô giáo Nhã Thy trên bảng vẽ đồ thị hàm số bậc 4, ở dưới đám học trò cuối cấp hình dung luôn đó là đôi cóoc-xê của cô... Rồi chuyện các cô vận đồ bó khoe đường cong, nhuộm tóc, săm môi, săm mi... nói chung không gì là các cô không làm. Chỉ thiếu mỗi chuyện là các cô chưa vận bi-ki-ni lên bục giảng.
Hàng ngày, đi làm, Miu nghe đồng nghiệp kể đủ mọi chuyện, nhưng quanh đi quẩn lại vẫn là chuyện bồ bịch của các sếp trường, sếp trên phòng, sếp trên sở. Lúc đầu cô còn chú ý đến câu chuyện của mọi người kể, nhưng nghe nhiều cũng thấy nhàm tai.
Có một hôm đồng nghiệp vừa cười đùa hỏi cô: “Chồng mày có bồ không?”
Miu đỏ mặt nói: “Đồ chết tiệt, chồng tao ko phải là loại đó!”
Miu nói như vậy, nhưng trong lòng cảm thấy lo lắng, cô nghĩ chồng mình không đẹp trai, không quyền lực, không có tiền, không ăn chơi hưởng lạc, đi đâu cũng lóc cóc xe đạp… nhưng mồm mép thì đúng là cái lưỡi không xương, tán gái thì thôi rồi... khả năng có bồ cũng nên.
Trâu làm nghề xích lô. “Chạy xô” ở trường đại học hạng hai và một công ty cổ phần nhỏ. Ở cái trường đại học hạng hai to đùng ấy thì chuyện bồ bịch là nhan nhản, các sếp còn có con với bồ chứ không chỉ là thậm thụt vớ vẩn. Ở cái công ty cổ phần nho nhỏ chỉ có chưa đến hai chục người, ấy vậy mà nghe nói cũng có vài vụ đánh ghen của mấy vị phu nhân của các sếp. Mọi người trong công ty cho rằng: không bồ bịch mới là lạc hậu. Trong xã hội hiện nay, hiện tượng bồ bịch càng ngày càng có xu thế tăng lên. Mọi người không coi đó thuộc phạm trù đạo đức mà chỉ cho đó là chuyện riêng tư trong đời thường. Nhiều khi Trâu nghĩ: vợ mình xinh đẹp thế, chắc đầy kẻ tán tỉnh?
Một buổi tối, bên mâm cơm Miu hỏi Trâu:
- Anh có bồ không đấy?
Trâu nói:
- Nhiều lắm!
Miu nói:
- Gái nào mà thích anh thì rõ là điên!
Nói vậy, nhưng trong lòng Miu không yên tâm. Miu thích Trâu, vậy là Miu tự bảo mình điên. Mà Miu biết đầy đứa cũng điên như thế.
Trâu thì chẳng bao giờ hỏi Miu rằng: “Em có bồ không?” Bởi vì câu trả lời chắc chắn là: “Không có!”. Nhưng Trâu biết thừa là đàn ông vây xung quanh ngưỡng mộ Miu thì có nguyên cả một đại đội chứ không phải là đếm trên đầu ngón tay.
Ngày va-lung-tung, người ta bảo là lễ tình nhân. Trâu thì đúng với nghĩa đen của cụm từ “va lung tung”, Trâu nhắn tin điện thoại, “chat facebook” hết em nọ đến cô kia. Nhưng lễ tình nhân là phải lãng mạn. Người bán hoa đưa đến cho Miu một bó hoa hồng rất to không đề tên người gửi. Miu không nghĩ đó là của Trâu, vì “chồng hâm” của cô không có lãng mạn như thế bao giờ. “Chồng hâm” của cô chỉ lãng mạn với các em bên ngoài chứ đối với vợ thì chả ra gì. Cả trường đều nghi ngờ Miu có bồ, nhưng giấu không cho ai biết. Cũng đúng ngày ấy, Trâu cũng nhận được một bó hồng, không đề tên người tặng, cả công ty ngưỡng mộ: cái gã đó tưởng là “thùng rỗng kêu to” mà có bồ thật!
Khi Miu trấn tĩnh lại, thấy rất bực, không biết ai chơi trò ác ý như vậy, khiến cô bị oan uổng, cô ngại chuyện này đến tai chồng. Trâu thì thấy bất ngờ, khiến anh chẳng biết nói sao với mọi người, và rất ngại nói với vợ, cô ấy vốn tính ghen sẵn, biết chuyện này máu trong huyết quản không sôi lên sùng sục mới lạ.
Tối đó về đến nhà, Trâu cười hỏi vợ:
- Hôm nay có nhận được hoa không?
Miu trả lời: “Không”.
Miu cũng hỏi chồng: “Anh có nhận được hoa không?” Trâu cũng nói: “Không”. Dại gì mà nói “có”. Lời nói dối không hại đến ai thì nên nói dối. Nói thật mà tan nát cửa nhà thì tránh vẫn hơn.
Trái tim hai người điều cảm thấy nhói đau. Hai người đều cảm thấy đối phương nói dối mình, nỗi hoài nghi bỗng trào lên, vì vào ngày va-lung-tung cả hai người đã gửi hoa cho nhau…
Chỉ không lâu sau, Miu đã có bồ, và Trâu cũng có người tình...


viết bởi người đàn ông phong lưu đa tình

Không có nhận xét nào: