Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Mặt nạ quỷ 1: Sự tự tin

Truyện mặt nạ quỷ
Chuyện kể rằng: Con quỷ đánh rơi chiếc mặt nạ ở trong rừng. Cô bé Tải Cúc vô tình nhặt được chiếc mặt nạ. Tò mò và nghịch ngợm cô ướm thử chiếc mặt nạ lên và thế là nó dính luôn vào da thịt, không thể gỡ được ra.
Tải Cúc chạy vội đến bên dòng suối để soi hình xuống đáy nước. Ở dưới nước hiện ra một cô gái với khuôn mặt của quỷ. Tải Cúc hét lên kinh hãi và lăn ra bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, cô bé gắng cạy chiếc mặt nạ ra mà không làm sao cạy được. Cô khóc, nước mắt chảy đầm đìa, rồi vừa khóc cô vừa chạy về làng. Mọi người nhìn thấy cô ai cũng kinh hãi xua đuổi. Trẻ con thì khóc toáng lên. Trâu, chó, lợn, gà chạy toán loạn.
Cô chạy vội về nhà, lao vào phòng riêng đóng chặt cửa lại.
Mẹ đang làm ngoài vườn thoáng thấy bóng dáng cô bé vào nhà một cách vội vàng. Mẹ nghĩ có chuyện xảy ra. Mẹ vào nhà và đứng ở cửa phòng gọi cô.
Cửa mở, mẹ sững sờ, con gái của mẹ đang mang một khuôn mặt quỷ vô cùng rùng rợn.
Cô khóc, mẹ khóc, cha cô buồn rầu an ủi:
-               Chúng ta sẽ gỡ được nó thôi con ạ!
***
Cậu bé Thanh Sơn đi lên tỉnh thi học sinh giỏi quay về, chạy đến nhà Tải Cúc báo tin vui rằng cậu đã đỗ đầu thi Hương khóa này.
Thanh Sơn và Tải Cúc là một đôi thanh mai trúc mã. Hai người ở bên nhau từ khi còn rất bé, chơi với nhau rất thân và tình thân đó giờ đây đã trở thành tình yêu.
Tải Cúc mặc cảm vì gương mặt khủng khiếp của mình. Cô bé nhất định không ra gặp Thanh Sơn. Cậu bé ngày nào cũng đến để mong gặp. Cha mẹ Tải Cúc cũng không biết phải làm sao.
Tải Cúc bỏ chạy vào rừng. Khi Thanh Sơn đến, căn phòng trống không. Thanh Sơn đi khắp làng để tìm người yêu không thấy. Cậu bé đi vào rừng để tìm. Gặp thỏ ngọc, Thanh Sơn hỏi:
-               Thỏ ngọc có thấy Tải Cúc không?
-               Tải Cúc ư? Không thấy! Chỉ thấy có cô gái mặt quỷ đi về hướng này.
Thanh Sơn đi theo hướng Thỏ Ngọc chỉ, cậu bé đi mãi đi mãi vào tận rừng sâu. Cuối cùng cậu bé thấy Tải Cúc ngủ gục bên một gốc cây cổ thụ. Thanh Sơn chạy đến vòng tay ôm lấy Tải Cúc từ phía sau:
-               Anh nhớ em quá! Anh tìm em suốt bấy lâu nay! Sao em lại tránh mặt anh như vậy? Anh có lỗi gì, em cứ nói, anh sẽ sửa.
-               Anh đừng yêu em nữa, em không còn xứng đáng với anh đâu. Anh hãy nhìn mặt em đây này.
Tải Cúc quay lại với khuôn mặt của quỷ.
Thanh Sơn không hề biến sắc:
-               Anh vẫn sẽ yêu em như trước anh đã từng yêu và như bây giờ anh đang yêu.
Thanh Sơn cầm tay đưa Tải Cúc quay về làng.
Mọi người đều không tin rằng Thanh Sơn còn có thể thực sự yêu Tải Cúc. Bản thân Tải Cúc cũng không còn tự tin ở bản thân nên cô bé nghi ngờ tất cả và cũng nghi ngờ luôn cả người cô yêu.
Mỗi khi Thanh Sơn có việc phải ra khỏi làng thì cô luôn bồn chồn lo lắng. Cô lo lắng Thanh Sơn sẽ bỏ rơi cô...
***
Tải Cúc bị chiếc mặt nạ dính chặt vào mặt, khiến khuôn mặt xinh đẹp của cô biến thành khuôn mặt quỉ. Cô tự thấy khuôn mặt mình xấu quá và mất hẳn niềm tin vào bản thân. Cô lo sợ rồi Thanh Sơn sẽ bỏ rơi cô và đi với người con gái khác.
Hàng ngày Thanh Sơn phải đi làm, Tải Cúc ở nhà bồn chồn lo lắng...
Cứ vài phút cô lại gọi điện kiểm tra xem lúc này Thanh Sơn đang ở đâu làm gì.
“Anh đang ở cơ quan, bao nhiêu là việc, em gọi điện liên tục thế này, anh không làm được gì cả”
Nghi ngờ Thanh Sơn nói dối mình, Tải Cúc lén tìm đến tận văn phòng nơi Thanh Sơn làm để theo dõi.
Rồi Tải Cúc nhìn thấy có những lúc Thanh Sơn nói chuyện trao đổi vui vẻ với những cô đồng nghiệp trẻ trung xinh đẹp. Nỗi ghen tức trong lòng cô trỗi dậy.
Khi về nhà cô cặn vắt Thanh Sơn đủ chuyện. Nào là hôm nay anh làm những gì? Anh gặp những ai? Anh nói chuyện gì với cô này cô kia.
Làm sao mà Thanh Sơn nhớ được những chuyện vặt vãnh đó.
Mối quan hệ giữa hai người càng ngày càng căng thẳng.
Một lần Thanh Sơn đi làm về muộn, Tải Cúc hỏi:
-               Sao anh về muộn như vậy?
-               Ờ... anh mải làm cho xong việc mới về.
-               Chứ không phải là anh ở lại để cặp kè với cô Xuân Nhi đấy chứ!
-               Em đừng nói như thế! Với anh thì không sao! Nhưng lại còn làm ảnh hưởng đến thanh danh của người khác nữa!
-               Ah.h.h... anh lại còn bênh vực cho người ta nữa à! Anh thấy em xấu quá, khó nhìn nên anh ở lại cơ quan lâu hơn để ngắm gái đẹp phải không?
-               Em à! Em đừng làm cho tâm hồn em cũng xấu đi như thế!



(Tùy thuộc vào ý muốn người đọc, truyện có thể đặt dấu chấm hết ở đây.)

Không có nhận xét nào: