Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009

Quan hệ hữu nghị



Sau giải phóng Điện Biên 1954, hiệp định giơ-ne-vơ được kí kết.
Có mấy điểm quan trọng trong hiệp định đó là:
- Ngừng bắn. Không ai được phép bắn ai.
- Pháp công nhận sự độc lập của các nước Đông Dương: Việt Nam, Lào và Cam-pu-chia
- Việt Nam tạm chia đôi theo vĩ tuyến 17. Những ai thân Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa thì tập hợp ở bắc vĩ tuyến 17. Những ai thân Quốc Gia Việt Nam (Quốc trưởng Bảo Đại, thủ tướng Ngô Đình Diệm) thì tập hợp ở nam vĩ tuyến 17.
- Hai năm sau, tức là năm 1956, Việt Nam sẽ tiến hành tổng tuyển cử trên toàn quốc.
Đó là nội dung chủ yếu cho kịch bản thống nhất trong hòa bình cho VN.
Các bên tham gia kí hiệp định là Liên Xô, TQ, Anh, Pháp, Mỹ, và 4 đại diện của 3 nước đông dương.

Hiệp định thì tốt như vậy, nhưng ý đồ của các bên thì đã khác nhau rồi.
Phe Liên Xô - TQ thì có tham vọng nhuộm đỏ toàn bộ ĐNÁ, bởi vậy họ nuôi ý đồ thôn tính Nam VN từ đó làm bàn đạp để phổ cập CNCS lên toàn vùng ĐNÁ.
Phe Anh, Pháp, Mỹ biết được mưu đồ này của phe CS. Và tất nhiên là họ sợ. Nếu điều đó xảy ra thì thật là thảm họa. Bắt buộc họ phải ra tay trợ giúp Nam VN chống lại mưu đồ của phe Xô-Trung.

* Việt Nam DCCH đã kí hiệp định ngoại giao với Pháp từ năm 1946, tuy nhiên mãi đến năm 1973 mới thiết lập đại sứ đặc mệnh toàn quyền.

*Những cơ hội ngoại giao với Mỹ:
- Sau năm 1954, CP VNDCCH đã muốn thiết lập quan hệ với Mỹ. Nhưng do khi ấy Mỹ nghiêng về phe chống cộng. Do đó không thể cùng một lúc bắt cá hai tay.
- Năm 1955, Ngô Đình Diệm phế truất Quốc trưởng Bảo Đại qua trưng cầu dân ý. Ngô Đình Diệm lên làm Tổng Thống của Việt Nam CH.
- Năm 1964, xảy ra "sự kiện Vịnh Bắc Bộ" (ngày nay sau khi giải mật tài liệu của Mỹ - người ta bảo sự kiện này là giả). Dựa vào cớ này, người Mỹ nói phe CS đã vi phạm lệnh ngừng bắn của hiệp định Giơ-ne-vơ, Mỹ leo thang chiến tranh ở VN.
Thực ra đây chỉ là cái cớ, dù cái cớ đó có thật hay không thì sớm muôn gì cũng phải xảy ra.
Bởi vì trước đó, để lách luật, lách hiệp định Giơ-ne-vơ, năm 1960, Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam sau này là Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam đã ra đời.
Mặt trận DTGP miền Nam không có kí vào hiệp định Giơ-ne-vơ, nên họ có toàn quyền nổ súng mà không sợ bị hội đồng bảo an ra nghị quyết trừng phạt.
Tất nhiên ai cũng hiểu Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam và sau này là Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam là một chính phủ như thế nào.
- Kết thúc cuộc chiến đẫm máu năm 1975. Ngay sau đó không lâu, khoảng những năm 1975 và 1976, Việt Nam và Mỹ đã có những tín hiệu nhằm bắt tay ngoại giao. Vì chính bản thân Mỹ cũng muốn và cũng đã nhìn thấy rõ đường lối độc lập bất phụ thuộc của VN đối với phe Xô-Trung.
Năm 1977 và 1978, đã có những cuộc gặp cấp cao giữa Mỹ và Việt Nam. Người Mỹ đã đề nghị bình thường hóa quan hệ Việt-Mỹ "vô điều kiện".
Nhưng thật tiếc, lúc đó chúng ta còn đang "yết kiêu" nên ra điều kiện với Mỹ là sẽ bình thường hóa nếu Mỹ thực hiện cam kết viện trợ 3.2 tỉ đô-la. Điều kiện này không bao giờ được quốc hội Mỹ thông qua.
Chúng ta lại lỡ phà vì ngay sau đó, TQ đã nhảy vào bắt tay với Mỹ. Mối quan hệ Xô-Trung-Mỹ không còn là đối đầu nữa. Nên VN bị gạt ra ngoài rìa của tất cả các mối quan tâm.

Cứ mỗi lần lỡ đò, là một lần chúng ta chậm tiến. Mãi về sau này, người ta mới hiểu ra rằng "đừng ngủ quên trên chiến thắng".
Và sau khi nhanh chóng rút quân khỏi Cam-pu-chia, và cam kết không can thiệp vào việc nội bộ của láng giềng, chúng ta xin mãi, thì đến năm 1995 mới đặt được quan hệ ngoại giao "vô điều kiện" với Mỹ.
Thật đáng tiếc, chỉ một câu "làm bạn vô điều kiện" thôi mà phải trả giá gần 20 năm mới có được.
Cho nên ở đời không biết mình là ai nó khổ thế!

http://hoaphonglan.vnweblogs.com/post/9171/100117

Không có nhận xét nào: