Hà Nam Ninh tôi có lẽ có mối duyên nợ khá nặng nề với nước Nhật.
Đi Nhật du học từ 2005, đến 2009, sau khi tốt nghiệp, rất muốn ở lại Nhật làm việc, nhưng năng lực không đáp ứng được, đành ngậm ngùi quay về quốc nội. Nghĩ là chẳng có cơ hội quay lại Nhật Bổn.
Thế nhưng, giờ đây lại đang sống và làm việc tại Nhật Bản.
Đương nhiên không thể hiểu được sâu sắc về đất nước và con người của họ, chỉ loáng thoáng một số điểm như sau:
1) Vua Nhật là biểu tượng của truyền thống và sự đoàn kết dân tộc. Vua và gia đình hoàng gia (chưa đến 10 người) được hưởng lương từ ngân sách do quốc hội phê duyệt.
Người Nhật rất kính trọng gia đình hoàng gia của họ.
Rất đặc biệt ở đất nước này, qua rất nhiều thăng trầm của lịch sử chiến tranh 2000 năm qua, vậy mà người Nhật vẫn duy trì một gia đình hoàng gia duy nhất.
Không giống như ở tàu chệt và xứ Thiên Đường Đông Lào, coi vua là con trời, mà sẵn sàng giết vua như ngóe. Và tất nhiên cũng là do mấy ông con giời đó vô đạo nên mới bị ông con giời khác giết.
2) Thủ tướng và chánh quyền trung ương Nhật chỉ được chi tiêu tiền thuế từ thuế xuất VAT. Nên nếu chính quyền mà cồng kềnh thì chết đói!
3) Các tỉnh trưởng, và thị trưởng thuộc các tỉnh được quyền chi tiêu tiền thuế thu nhập cá nhân, thuế lợi tức doanh nghiệp. Bởi vậy các tỉnh luôn xây dựng một cơ chế hợp lý nhất để mọi người có thể "START UP" mà không cần "XÁC" nào cả.
4) Quan Tổng Lý Đại Thần (Thủ Tướng) có thể cách chức bộ trưởng, nhưng không có quyền đụng đến bất cứ một chức vụ dân cử nào khác. Chẳng hạn thủ tướng ghét ông trưởng phường nào đó cũng chẳng có quyền đụng đến ông ấy.
5) Trong thời bình đã thấy dân tộc Nhật Bản là một dân tộc khác hẳn tất cả phần còn lại của thế giới.
Trong thời chiến lại càng thấy rõ nét hơn.
Ví dụ trong đợt dịch cúm Vũ Hán do virus Tàu Chệt vừa qua. Toàn bộ Nhật Bản là khác hoàn toàn với phần còn lại của thế giới.
Họ thực hiện phòng lây nhiễm cẩn thận đến từng người dân. Có lẽ họ hiểu rõ ràng hơn tất cả phần còn lại của thế giới về việc đeo khẩu trang là biện pháp rất đơn giản mà có thể ngừa lây nhiễm được cho vô số bệnh không chỉ là virus tàu chệt.
Chính quyền và dân Nhật không bao giờ cố tình tạo ra các "drama" giống như kiểu ở xứ Thiên Đường Đông Lào. Nếu có ai mà ngồi đếm lại thì phải nói dân Thiên Đường Đông Lào chống dịch trên mạng xã hội phải gọi là đỉnh của đỉnh. Chỉ một ca nhiễm số 17 thôi mà chắc là phải tốn đến cả tỉ chữ để thêu dệt lên cả đống "drama" chất cao như núi!
Dân Nhật không hề hoảng loạn trong đại dịch. Toàn cầu, ở đâu cũng hoảng loạn, Nhật thì không. Ở Nhật có chút hoảng loạn là do các cháu du học sinh nước ngoài, nhất là du học sinh VN là những người hoảng loạn nhất. Nhưng dân Nhật không để từ "hoảng loạn" trong từ điển của họ.
Ngay từ đầu, chánh quyền Nhật không coi những người "dương tính" là hủi như ở xứ thiên đường - thời đó ở xứ thiên đường mà bị "dương tính" thì sẽ được gọi một cách miệt thị là F1, và tất nhiên cả họ hàng hang hốc cũng sẽ được ưu tiên kì thị thành những F2 và F3.
Nhật Bản ngay từ đầu không đón người dương tính vào bệnh viện. Bạn "dương tính" à? Okie, bạn có ốm không? Nếu không ốm, đừng đến bệnh viện, để nhường bệnh viện cho những người bệnh nặng.
Chính vì vậy mà các bác sĩ ở Nhật không bị quá tải như những xứ khác.
Nhật Bản không "lock down" ở bất cứ nơi đâu, bất cứ một giây phút nào. Mọi phương tiện giao thông vẫn đều đặn cặm cụi di chuyển.
Các chuyến bay vẫn bay liên tục suốt 365 ngày mỗi năm để đưa người Nhật về nước. Họ cấm người nước ngoài nhập cảnh, nhưng đã là hộ chiếu Nhật thì được mở rộng đón chào. Nên thật là chán chết vì chẳng hề có một "chuyến bay ngạo nghễ" nào "vào thẳng tâm dịch" để đón người về với chi phí cắt cổ.
Trong khi đó ở xứ thiên đường thì cấm con dân của chính nước mình quay về nhưng sẵn sàng để cho mấy bọn tàu chệt đi vào.
Đến khi cả thế giới mở cửa bung bét, Nhật Bản vẫn bình chân như vại, từ từ cắt giảm các biện pháp hạn chế từng tí một. Cái vụ từ từ ấy cũng khiến tôi bực mình hậm hực suốt mấy năm trời.
Haizz... nhưng như thế mới là Nhật Bản - một dân tộc duy nhất trên thế giới khác hẳn phần còn lại của địa cầu.
Túm lại rồi thả ra, suy nghĩ mãi vẫn không thể hiểu nổi điều gì đã làm cho nước Nhật và người Nhật khác hẳn phần còn lại của thế giới hỗn mang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét