Gửi con gái yêu thương của ba!
Hôm nay ba nhận được thư của con, ba khá là
bất ngờ với nội dung con viết.
Tuy nhiên, ba rất cảm ơn con vì con đã cởi
mở tâm sự hết với ba những nội dung mà có thể rất nhiều bạn bè con giấu không
bao giờ kể cho bố mẹ các bạn ấy.
Nội dung con viết rất dài nhưng ba tóm tắt
lại để phân tích cho kỹ càng:
1/ Con và bạn C. yêu nhau, ở trong lớp hôn
nhau, ôm nhau và ngồi vào lòng nhau.
2/ Có bạn L. trong lớp không thích chuyện
đó và tố cáo với cô chủ nhiệm.
3/ Cô chủ nhiệm không thích chuyện đó và gọi
con ra để mắng nhiếc.
4/ Quan điểm của con Âu hóa, tự do, dân chủ,
thích yêu, thích sống theo ý mình và cho rằng không ảnh hưởng gì đến ai.
5/ Chuyện này chắc cô chủ nhiệm đã điện thoại
cho mẹ và mẹ đã mắng nhiếc con?
Trước tiên ba và con cùng bàn đến vấn đề thứ
nhất, có thể trong khi nói chuyện quanh vấn đề thứ nhất thì cũng có liên quan đến
các vấn đề khác.
I.
Chuyện tình yêu bao giờ cũng có kèm
theo “tình dục”. Tình dục là gì? Đó là sự “ham muốn” về thể xác. Tình yêu là phần
tâm hồn. Nhưng khi có những dấu hiệu về thể xác thì là có dấu hiệu của “tình dục”.
Tuy nhiên, tình dục cũng chia thành các
cấp độ khác nhau:
a) Sự mong muốn được gặp nhau, muốn nhìn thấy
nhau, nhìn nhau với ánh mắt đắm đuối, thích nói chuyện với nhau, thích nghe giọng
nói của nhau, thích ở cạnh bên nhau.
b) Chạm vào nhau như chạm vào vai nhau, bạo
dạn hơn chút nữa là cầm nắm tay nhau.
c) Ôm nhau, hôn nhau, ngồi vào lòng nhau.
d) Ngủ với nhau, làm cho người con gái có
thai, sanh con.
Thông thường, ở lứa tuổi học trò nên dừng lại
ở mức độ (a), hoặc nhiều hơn một chút là đến mức độ (b). Bởi vì, với tình yêu
và tình dục như vậy nó vẫn giữ được cho cả hai rất trong sáng và mãi nghĩ về
nhau rất đẹp. Kể cả sau này về già vẫn rất tôn trọng nhau, quý mến nhau.
Nhưng nếu ở lứa tuổi học trò mà hoạt động
tình dục thường xuyên ở mức độ (c) thì hơi quá đà. Con có nói là tư tưởng của
con Âu hóa, chuyện Âu hóa rất tốt, không có sao. Nhưng không phải là Âu hóa thì
có nghĩa là phải ôm nhau khi mình còn nhỏ tuổi. Phải chăng con hiểu lầm về Âu
hóa. Cái quan trọng nhất của Âu hóa là “trí tuệ” chứ không phải là “thể
xác”. Vì sao Châu Âu phát triển hơn hẳn
so với những lục địa khác. Đó là vì họ có tư tưởng rất tiến bộ. Nếu con đọc
“Sophie’s World” của JOSTEIN GAARDER và “Khuyến học” của FUKUZAWA YUKICHI con sẽ
hiểu rõ về tư tưởng tiến bộ.
Tại sao ba nói chuyện mức độ (c) là hơi quá
đà. Nó có mấy vấn đề sau:
Thứ nhất là vì từ mức độ (c) sang mức độ
(d) rất gần nhau và ranh giới rất mong manh. Con có thể bị trượt sang mà không
kiểm soát được. Giả sử chuyện đó xảy ra và con có thai. Ba mẹ cũng sẽ chấp nhận,
mặc dù không vui vẻ gì. Tuy nhiên, ba sẽ không giống như mẹ bạn D., gả chồng
cho con. Bởi vì ba không muốn giao con của ba vào một gia đình vô trách nhiệm,
để rồi nó biến con thành kẻ hầu người hạ, để nó đánh nó chửi, khiến con của ba
sống không ra sống, chết không ra chết…
Quan điểm của ba là: Nếu chuyện đó xảy ra,
nếu giả sử con bị mang thai thì con vẫn cứ ở trong nhà của ba mẹ và ba mẹ chờ
đón đứa cháu ngoại của ba mẹ, khi ba mẹ mới chỉ 40 tuổi.
Thứ nhì, khi con hoạt động tình dục ở mức độ
(c) thường xuyên thì tâm hồn của con không còn trong veo như xưa nữa. Bạn bè con
cũng vì vậy mà ảnh hưởng. Do đó mọi người trong lớp con, cũng như con sẽ mất hết
cái hồn nhiên vô tư của tuổi học trò. Mà cái này quan trọng lắm con ạ. Cái hồn
nhiên vô tư của tuổi học trò chính là chất keo bền bỉ gắn kết con với các bạn
cho đến mãi sau này. Đó chính là lý do vì sao ba có những người bạn thân ở MK
mà không phải ở nơi nào khác. Và những người bạn là rất quan trọng con ạ! Ba
nghĩ rằng con không hề muốn cuộc sống sau này của con chỉ quanh quẩn trong xó bếp
của nhà chồng. Bạn chứ không phải bè, những người bạn cho ta những thứ không hề
vật chất một chút nào, nhưng vì nó mà ta thấy hạnh phúc con ạ! Gia đình và con
cái ngoan, trưởng thành là hạnh phúc của mỗi người. Nhưng bạn đem lại niềm hạnh
phúc trọn vẹn hơn.
Thứ ba, con vẫn cứ khẳng định rằng: chuyện
con yêu đương như vậy không ảnh hưởng gì đến học tập. Ba lại cho rằng có ảnh hưởng.
Có điều con đã không thể nhận ra mà thôi. Giống như con đường đi của nhân quả,
nó chi phối toàn bộ cuộc đời của mỗi người. Mặc dù không ai nhìn thấy con đường
đi của nó ra làm sao. Giống như việc ở trên tàu, ba cấm các chú câu cá, bắt
chim, sát sinh, hại vật… Mặc dù ba không thể chứng minh cho các chú ấy thấy sự
liên quan giữa những việc đó với sự an toàn của cả con tàu. Ba chỉ nói với các
chú ấy rằng: Nếu muốn mình may mắn “đi đến nơi về đến chốn”, thì đừng cắt ngang
cuộc sống tươi đẹp của sinh linh khác.
Thứ tư, đó là việc giữ gìn hình ảnh của
chính mình ở giữa chốn thị phi. Khi con đang ở giữa bày cừu thì con đừng cho
người ta thấy mình là con sói. Khi con đang ở giữa bày sói, thì con đừng làm
con cừu. Con nói với ba là “bạn C. không kiên cường như con tưởng”. Chuyện bạn ấy
có kiên cường hay không chúng ta phải chờ đến “hoàng hôn” mới phán xét được.
Tuy nhiên, rõ ràng con cũng đã tự mình cho rằng giữa con và bạn ấy không có một
cái gì đảm bảo cho một tương lại lâu dài. Điều này chắc chắn, vì cả con và bạn ấy
đều chưa hề phải đứng trên đôi chân của chính mình để bước đi. Nên sẽ không thể
biết đến lúc phải tự mình bước đi thì con và bạn ấy có còn hiểu và thông cảm cho
nhau nữa hay không? Thế nên con cần phải gìn giữ hình ảnh của mình. Ba nghĩ con
đủ giỏi để vất lại những lời xì xầm bàn tán sau lưng. Tuy nhiên, thà là không
có vẫn tốt hơn phải không? Chính vì thế, tình yêu tuổi học trò được cho là
“trong veo” nếu những hoạt động tình dục dừng lại ở mức độ (a) hoặc (b).
Ba cũng xem phim của Mỹ, Nhật, Hàn… cũng rất
nhiều phim nói về tình yêu tuổi học trò. Trong phim họ có để cho những nhân vật
đó hôn nhau. Nhưng thường họ làm ở mức độ cầm tay nhau. Điều đó chứng tỏ họ cũng
muốn cổ võ cho cái gì đó trong sáng và có hạn chế.
Chốt lại, ba không cổ hủ đến mức cấm đoán
con yêu. Ba cũng đủ minh mẫn để giải quyết hậu quả một cách tốt nhất. Tuy
nhiên, ba không đồng tình và không khuyến khích với phong trào quá đà trong giới
học sinh sinh viên. Và Abraham Lincoln cũng không cổ vũ cho sự thái quá của học
sinh sinh viên khi họ còn chưa tự đứng trên đôi chân mình.
Ba nghĩ con của gái của ba cũng có cá tính
riêng đấy chứ! Trước đây thì “bày đàn” thường sỉ vả những người “quá đà” trong tình
yêu. Bây giờ giới trẻ lại có phong trào không hạn chế gì cả trong tình yêu. Đó lại cũng làmột kiểu
“bày đàn” khác. Vậy thì mình hãy sống như thế nào là lựa chọn của mình con ạ,
"bày đàn" không phải là lựa chọn của mình.
II.
Có bạn L. trong lớp tố cáo với cô chủ nhiệm: Câu chuyện này ba vừa nói ở trên. Đó là gìn giữ hình ảnh
của mình. Ông nội con vẫn kể: về hình ảnh một bông lúa nó thường trĩu xuống thấp
hơn so với những bông lúa khác khi những hạt lúa đều căng và mẩy. Con học giỏi
lại xinh, theo như kiểu "bày đàn" mới thì con sẽ gây ra “scandal” để
trở thành nổi tiếng. Nhưng theo như ông nội con thì mình càng nên cố gắng khuất
đi thì càng tốt. Bà nội thì thường kể rằng: trong một khu rừng có rất nhiều
cây, nếu các cây cao bằng nhau thì gió có lớn mấy cũng chẳng thể quật đổ cây
nào, nhưng nếu có một cây bỗng cao vọt hơn hẳn thì cái cây đó sẽ dễ dàng bị gió
lớn bẻ mất ngọn. Lớp của con đều là những đứa trẻ sống dưới chế độ này. Chế độ
được gọi là “dối trá và bạo lực”. Những kẻ cấp dưới thường muốn “tâng công” với
cấp trên. Mà khi muốn tâng công, thì thường phải triệt hạ ai đó. Do vậy, những
đứa trẻ cũng bị ô nhiễm nhiều thói xấu của chế độ. Do vậy, đừng nên trở thành một
điển hình để cho người khác lợi dụng con ạ.
III.
Cô chủ nhiệm lôi con ra để mắng nhiếc: Có thể cô chủ nhiệm chưa phải là một nhà sư phạm hoàn hảo.
Nhưng ba thấy cô chủ nhiệm cũng được, vì đã rất công khai thẳng thắn với con.
Có thể cách tiếp cận vấn đề chưa tốt, chưa đắc nhân tâm, bởi do họ quen với
cách cai trị của chế độ mệnh lệnh đã ăn sâu vào máu từ nhiều trăm năm nay. Tuy
nhiên, công bằng mà nói, cô chủ nhiệm làm việc đó cũng là để bảo vệ các con, muốn
tốt cho cả con và bạn C. Bởi cô chủ nhiệm hiểu, phía trước của các con còn quá
nhiều việc phải làm, thay vì quá đà vào những hành vi tình dục gây phản cảm.
À… cô chủ nhiệm muốn ba viết thư về quan điểm
của ba liên quan tới vấn đề Âu hóa. Ba rất cổ vũ cho tư tưởng Âu hóa và kịch liệt
phản đối cái gọi là “giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc”. Bản chất của “giữ gìn bản
sắc văn hóa dân tộc” chẳng qua là mỹ từ để che đậy cái phương pháp “ngu dân thì
dễ trị” của nhà cầm quyền. Chẳng hạn như việc khơi lại một số lễ hội cổ truyền,
như việc Đồ Sơn tổ chức lễ hội chọi trâu. Người ta được gì từ lễ hội đó? Rõ
ràng toàn thói hư tật xấu! Thứ nhất là kích động sự hung hăng bạo lực. Thứ nhì
là kích động sự khát máu. Thứ ba là mê tín dị đoan. Thứ tư là lợi dụng để lừa đảo
bán thịt trâu với giá cắt cổ. Thứ năm là lãng phí bừa bãi. Thứ sáu là cả thế giới
người ta gắng để tiến lên thì mình lại quay đầu đi ngược. Và thứ bảy là cái
quan trọng nhất là khiến cho toàn dân mê muội đâm đầu vào quan tâm tới những thứ
văn hóa thời hái lượm, mà quên đi những tri thức tiến bộ của loài người.
Tất nhiên chỉ với vài dòng thư này thì ba
chưa thể giải thích kỹ càng về vấn đề không tốt của “giữ gìn bản sắc văn hóa dân
tộc”. Để nói cho thật rõ ràng, ba cần nguyên một hội thảo để mổ xẻ. Thế nên ba
chỉ nói qua loa như vậy. Con tự tìm hiểu và tự phân tích sẽ tốt hơn.
Ba không thể viết thư và ký tên, vì ba đang
ở xa quá, nên con có thể in thư này và chuyển cho cô chủ nhiệm đọc.
IV.
Về quan điểm của con thích Âu hóa:
Ba cần phải nói lại rằng Âu hóa ở đây là sự tiến bộ về tư tưởng, tư duy khoa học,
tư duy dân chủ và nhân văn, sự đề cao con người, nhân quyền và tự do. Chứ không
phải là một vài hành vi lệch lạc của giới trẻ. Giới trẻ học sinh, sinh viên thời
nay thường rất hay méo mó, họ gần như không bắt đầu từ cái gốc mà họ học cái ngọn
rất nhanh. Khi con có được cái gốc là sự tiến bộ về tư tưởng thì việc điều chỉnh
hành vi sẽ luôn đúng.
Để ba lấy một ví dụ, chẳng hạn như một cô
gái trẻ ăn mặc quá hở hang. Nếu ai phàn nàn thì cô ta sẽ nói đó là cô ta đang
Âu hóa. Thực ra cô ta nhầm, đó không phải là Âu hóa, mà đó là sự “khiêu khích”.
Giống như con đã xem phim Mỹ rất nhiều, khi biểu diễn, các cô gái ăn mặc hở mà
đẹp chứ không khiêu khích. Nhưng ở trường thì các cô giáo lại rất kín đáo chứ
không “khiêu khích” như mấy cô giáo ở Việt Nam hiện nay.
Người Châu Âu, người Mỹ, người Nhật họ rất
nhiều tiền, nhưng vào nhà hàng họ chỉ gọi món vừa đủ, đôi khi hơi thiếu một
chút. Họ rất dị ứng với việc ăn thừa quá nhiều rồi đổ thức ăn vào sọt rác. Có một
lần ba ở trong đoàn tiếp khách của công ty ra Đồ Sơn ăn uống, bữa hôm đó khoảng
20 người cả tây cả ta. Khi hầu hết mọi người đã đứng dậy thì còn lại ba và một
ông tây trắng còn đang cố ngồi lại ăn. Ông tây trắng đó nói với ba “tao no lắm
rồi, mà thức ăn còn nhiều quá!” ba cũng bảo “tao và mày không thể dọn hết cái
bàn này được đâu”. Rõ ràng họ giàu có mà luôn có ý thức tiết kiệm thức ăn.
Trong khi đám học sinh sinh viên thời nay ở VN, đang “Âu hóa” rất nhanh trong
việc yêu đương và ăn mặc thì lại sẵn sàng vào nhà hàng gọi cho sướng mồm rồi chỉ
gảy gảy mấy cái, rồi để bao nhiêu của cải thừa phứa đổ vào thùng rác. Vậy rõ
ràng họ không hề Âu hóa một chút nào con ạ.
Thế nên ba nhấn mạnh lại: Âu hóa là nó ở
trong tâm hồn chứ không phải là sự cố tình tỏ ra bằng hành vi bên ngoài. Nếu
con sống tôn trọng con người, yêu thương con người, bao dung con người, sẵn
sàng tha thứ cho lỗi lầm của người khác, không đâm thọc nói dựng chuyện hại người
khác, không lãng phí của cải, công khai, dân chủ, và duy lý đừng duy ý chí chủ
quan, luôn tìm tòi học hỏi vươn tới một sự tự do tuyệt đối về tư tưởng, thì như
vậy là con đang Âu hóa thực sự.
V.
Mẹ đối xử với con thế nào về chuyện
này ba có thể hiểu được: Có lẽ vấn đề là ở chỗ con và mẹ đã từ lúc nào không
còn tâm sự với nhau như những người bạn nữa. Ngày xưa, chuyện gì con cũng kể với
mẹ, và mẹ luôn sẵn sàng lắng nghe con. Bây giờ những chuyện của con toàn đến với
mẹ từ người bên ngoài. Theo cách như vậy hai mẹ con đã dần dần không thấu hiểu
lẫn nhau nữa. Tiếp tục tình trạng như vậy sẽ không tốt cho cả hai con ạ. Ba
mong muốn cả con và mẹ cùng nên hợp tác để cải thiện tình trạng này. Bởi vì một
điều chắc chắn rằng: với con không ai có thể thay thế vị trí của mẹ, và mẹ con
là người duy nhất có thể giúp con một cách tốt nhất để vượt qua mọi vướng mắc
trên đường đời.
Hôm nay ba đã dành nguyên cả một buổi chiều
để viết thư cho con. Ba đánh giá rất cao sự cố gắng của con. Và ba biết con gái
vẫn đang ở cạnh ngay bên ba. Và con yêu ạ, ba mẹ vẫn luôn ở cạnh ngay bên con.
Hãy cứ nói với ba mẹ bất cứ điều gì dù lớn hay nhỏ con nhé!
Ba yêu con!
Chúc con gái vui và ngày càng Âu hóa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét