Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

Thư gửi cháu gái 2

Gửi cháu gái yêu của bác,
1/ Về việc luyện nghe tiếng Anh, bác khuyên là không nên nghe "music". Vì "music" đôi khi cái phát âm của một từ, ở bài này thì bị kéo dài ra, bài khác lại bóp ngắn lại, bởi nó bị ép phải theo "melody". Thế nên cháu nên luyện nghe bằng coi các "movies", hoặc "clip news". Nếu không có nhiều thời gian, thì chỉ coi khúc một, khúc một thôi. Mỗi "movies" thường từ 1,5~2 tiếng. Cháu coi mỗi khúc 15~20 phút. Hoặc cháu lên “youtube”, "search" cái “CNN news” để coi cũng tốt. Nó ngắn mà từ ngữ phát âm đúng. "Music" để "relax" thôi cháu ạ.
2/ Về đọc sách, đúng là mình càng đọc nhiều thì mình càng thấy hay. Mỗi một tác giả lại viết khác nhau về cùng một vấn đề. Ngày trước bác mới thích đạo Phật, bác hay nghe tu sĩ Thích Chân Quang giảng trên băng đĩa. Rồi bác cho rằng đạo Phật phải đúng như những gì mà tu sĩ đó giảng. Nhưng rồi càng nghe, bác càng có nhiều băn khoăn. Bác bắt đầu tìm đọc sách liên quan đến đạo Phật. Và rồi có những quyển sách phủ định luôn những gì mà tu sĩ Thích Chân Quang giảng. Chẳng hạn có lần tu sĩ giảng là "Phật Thích Ca dùng thần thông hiện ra trước chỗ này chỗ kia...". Nhưng có sách lại viết "Phật Thích Ca là một vị thày giáo, nên ngài muốn mọi người thấy ngài cũng giống tất cả mọi người phàm khác, có cha, có mẹ, có vợ, có con… Về việc tu để giải thoát, cứ quyết tâm là làm được, nên ngài không bao giờ thể hiện ra ngoài rằng ngài có thần thông". Và bác thích cái hình ảnh đời ấy hơn.
Càng đọc nhiều về đạo Phật, bác càng thấy rất nhiều các chùa chiền ở VN mình bây giờ rất lố lăng, như các chùa nổi tiếng Chùa Hương, Chùa Bái Đính, Chùa Yên Tử... càng nổi tiếng, càng lố lăng, và dường như Giáo hội Phật giáo ở VN không còn theo Phật Thích Ca nữa mà đã biến thành một thứ công cụ của đảng cộng sản.
3/ Về chuyện gia đình cháu, về việc góp ý với mẹ cháu... điều này phải làm từ từ cháu ạ. Cháu cùng mẹ, nên cùng tâm sự để làm thế nào tốt nhất cho em Mig. Hiện nay, mẹ cháu và cháu chưa đạt được đến đồng thuận trong chuyện này. Vì mẹ cháu thì quá "tả khuynh", cháu lại quá "hữu khuynh". Điều này dễ hiểu. Mẹ cháu thì là tâm lý người mẹ, lúc nào cũng thấy con còn bé. Như bà nội vậy, trong mắt bà, bác vẫn là "thằng nhóc".
Còn cháu, thì muốn cháu và em cháu phải trưởng thành, phải có độc lập tư duy, phải có kỹ năng sống phù hợp. Bác đồng ý với cháu là phải để cho em Mig rèn luyện.
Có lẽ mẹ của cháu, kể cả bác Hoan, cần tham khảo nhiều từ bà Lan Anh. Hệ thống bên Nhật họ có phương pháp hay để dạy trẻ cháu ạ.
4/ Về những vấn đề mà bác nói chuyện với cháu và chị Mún. Cháu thấy hay. Bác rất cảm ơn. Bác thì không cố tình làm cho nó hay. Bác xuất phát từ 2 cái căn bản: Tình yêu và Duy lý. Bác yêu chị Mún, bác cũng yêu cháu. Vậy bác sẽ nói và làm gì để không tổn thương những người bác yêu.
Duy lý: Cái này quan trọng. Mọi người cần được giải thích mọi chuyện bằng lý lẽ nhân văn. Lý lẽ nhân văn cần trung lập. Nếu cháu không thích luận điểm gì thì đừng bao giờ bắt người khác phải chấp nhận nó.
Chẳng hạn "khuôn vàng thước ngọc" từ ngàn xưa rằng phụ nữ chính chuyên là phải "tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử".
Bác cực ghét những cái "khuôn vàng thước ngọc" kiểu đó. Thế nên bác không bao giờ bắt ép những người bác yêu thương phải tuân theo nó.
Rồi, thư bác viết đã dài.
Bác chúc cháu và mẹ sẽ tâm sự nhiều hơn, để cùng nhau giải quyết vấn đề cho thỏa đáng và đạt được "happy" nhất!
-----------------Original Message-----------------
Cái nghe Tiếng Anh của cháu cháu luyện bắng cách nghe nhạc nhiều hơn là xem “films”, một phần là tại cháu hơi ít thời gian xem “film” nhưng cháu chắc sẽ cố xem nhiều hơn.
Cháu thấy tiếng anh của thế hệ bác và mẹ cháu dù rất chắc ngữ pháp và vốn từ không phải là ít gì, nhưng đúng là phát âm thì đúng là buồn cười thật ạ ^_^
Về việc đọc sách, cháu thích đọc sách cũng chính là vì lý do đó. Đọc cùng 1 vấn đề nhưng mỗi tác giả lại có 1 suy nghĩ, quan điểm khác nhau, đọc xong mình cũng thấy mở mang mà tự suy ra được cách hiểu riêng của mình bác ạ!
Về việc gia đình cháu cũng chả ngại gì đâu bác ạ. Cháu lớn rồi cháu cũng hiểu rồi. Cháu không trách ai được, cháu cũng cố gắng giúp mẹ với em cháu đc tí nào hay tí đấy thôi. Cháu chỉ không đồng ý 1 điều đó là cái cách quyết định mọi việc của mẹ cháu. Không phải là cháu không đồng ý để mọi việc như thế nào, mà là cái kiểu không dứt khoát, không rõ ràng của mẹ cháu. Cháu cũng góp ý rồi đấy, nhưng mẹ cháu kiểu cứ lưỡng lự, loằng ngoằng. Nhờ bác góp ý cho mẹ cháu. Mẹ cháu cũng cứ bao bọc thằng Mig quá, sợ nó thế này, sợ thế kia, cháu với cậu Minh nhắc nhiều rồi đấy, nhưng vẫn chưa sửa được. Em cháu  không hư gì, nó cũng là đứa nhạy cảm và không mạnh mẽ lắm nhưng nó còn bé, nó cũng phải va chạm chút nó mới lớn được chứ bác nhỉ? Cháu thấy Mig nó thế thôi chứ cũng tử tế, thật thà, cái tính cục tính chỉ là hơi hơi thôi, nó sẽ sửa được. Thế nên cháu cũng muốn mẹ cháu thả nó một chút.

Cháu chưa gặp bác theo kiểu "have a nice chat" bao giờ nhưng qua mấy cái “mail” của bác cho chị Mún và cái “mail” bác vừa gửi cho cháu, cháu cảm thấy bác có những lời khuyên thực sự rất hay, bác thấy thế không?

Không có nhận xét nào: