Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Cười chuyện đàn ông



(những bài dưới đây sưu tầm không rõ nguồn gốc)

Chồng người đêm 7 ngày 3
Chồng em thì cứ mở ra đậy vào
Ước gì cá ngựa yến sào
Để chồng em khỏi đậy vào mở ra

Bướm đường chưa đụng đã bay
Bướm nhà đụng đến lăn ngay ra giường
Ai ơi xin chớ coi thường
Bướm nhà không đụng ra đường nó bay
Bướm đường mà đụng liền tay
Nếu không cẩn thận nó bay vô nhà…

“Ngày xưa” Phiên bản 1:
Ngày xưa sung sức thì nghèo, 
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi. 
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời, 
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu. 
Ngày xưa sức mạnh như trâu, 
Bây giờ công cụ nát nhàu như dưa. 
Ngày xưa chẳng kể sớm trưa, 
Bây giờ loáng thoáng lưa thưa gọi là. 
Ấy là câu chuyện ở nhà
Ra ngoài xã hội vẫn là ngày xưa

“Ngày xưa” Phiên bản 2:
Ngày xưa như sắt như đồng, 
Như đinh đóng cột như rồng phun mưa. 
Bây giờ như cải muối dưa, 
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu. 
Trải qua một cuộc bể dâu. 
Ôi thời oanh liệt còn đâu nữa nào. 
Nay mai về với Ông Bà, 
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân

Có một cặp nhân tình đi tắm biển, cô gái nằm trên phao bè, anh chàng hăm hở đẩy ra xa, cô gái sợ kêu người yêu cho vào bờ. Người ta nhả cóc “Anh cho vào đi anh”

Em bảo anh cho vào
Sao anh loay hoay mãi
Em thì đang sợ hãi
Anh cho vào đi anh

Giữa sóng biển trong xanh
Em dang chân lo sợ
Anh lại càng hăm hở
Anh cho vào đi anh

Sóng biển càng dồn nhanh
Anh lại càng đẩy mạnh
Em kêu lên lanh lảnh
Anh cho vào đi anh

Máy vắt sữa

Ông Chu ở bản Pà-cò không lấy vợ vì ghét phụ nữ. Tuy nhiên việc nhu cầu sinh lý thì ông cũng không thể tránh khỏi.
Bản Pà-cò là nơi hẻo lánh chẳng có gì để giải quyết nhu cầu của ông. Đi 30km lên đến chợ huyện, cũng chẳng có gì khả dĩ.
Bản Pà-cò là nơi không có điện, mọi việc đều phải làm bằng dụng cụ theo nguyên tắc cơ học.
Lang thang ở chợ huyện, ông Chu tìm được một cái máy vắt sữa bò tự động không xài điện. Như vớ được vàng ông mua ngay và quay về nhà.
Về đến nhà ông Chu đem ngay ra dùng thử. Quả đúng là không cần lấy vợ mà vẫn giải quyết được nhu cầu.
Nhưng... xong rồi mà cái máy vẫn không chịu dừng lại. Ông loay hoay, mồ hôi vã ra như tắm, cái máy vẫn hùng hục vắt... sữa.
Vội vàng ông Chu gọi điện cho hãng sản xuất.
- A-lô, công ty sản xuất máy vắt sữa tự động không xài điện xin nghe!
- Em ơi! hôm nay anh có mua cái máy đó... nhưng làm sao để nó dừng lại?
- À... bác cứ yên tâm, khi nào được nửa lít, nó sẽ tự động dừng lại.


Chuẩn bị bữa ăn sáng

Ông tiến sĩ Phởn là một người cực kỳ giỏi chuyên môn và cũng rất nho nhã trong ứng xử.
Một buổi sáng ông rời nhà đi làm sớm, chợt phát hiện ra tập tài liệu quan trọng còn để quên, ông liền quay về nhà. Về đến nhà ông thấy vợ đang nằm trên giường cùng một người đàn ông.
Vốn hiền lành nhã nhặn, ông lặng lẽ lấy thài liệu và thu xếp tư trang cá nhân cho vào va-li rồi quay bước ra đi.
Khi vừa ra đến cổng vợ ông đuổi theo và quát lên:
- Ông quay lại ngay! Tất cả là tại ông!
Tiến sĩ Phởn thắc mắc:
- Tôi làm sao? Tôi đã rất hiền lành không làm ầm lên mà bà còn bảo tại tôi cái gì.
- Chính thế đấy! Ông đứng đấy tôi nói cho ông nghe!
- Sao nào?
- Hôm nay cũng như mọi ngày, sáng sớm ra tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho ông, nhưng ông không ăn.
- Bà làm không ngon nên tôi không ăn.
- Ông bỏ đó ông đi đến cơ quan.
- Thì không ăn thì đi.
- Sau khi ông đi thì ông ăn mày đó đi ngang qua nhà mình. Tôi liền lấy bữa sáng ông bỏ để mời ông ấy ăn. Bát canh bánh đa cua tôi nấu, ông ấy ăn ngon lành lại còn khen tôi thật "biết nấu ăn".
- Ăn xong sao bà không đuổi hắn đi?
- Lúc ăn xong ông ấy đi ra thềm sỏ chân vào đôi giày thủng lỗ, thấy vậy tôi liền lấy đôi giày tôi mua cho ông đã 5 năm mà ông không thèm sỏ vào một lần cho ông ấy. Ông ấy sỏ chân vào đôi giày của ông lại nói "đôi giày thật đẹp! bà thật có con mắt thẩm mỹ!"
- Đôi giày đó không hợp với tôi, bà cho đi cũng được. Cho rồi thì sao không đuổi hắn đi?
- Với đôi giày mới ông ta bước ra sân. Cái áo của ông ta rách tả tơi, thương người, tôi liền lấy cái áo khoác đen tôi mua cho ông đã 4 năm nay mà ông không mặc một lần cho ông ấy. Khoác chiếc áo lên người ông ấy còn nói "ôi thật là ấm cúng, bà quả là một người vợ tuyệt vời!"
- Tôi không thích màu đen, bà cho cái áo đó tôi không phản đối. Nhưng sao đã ra đến sân mà còn chưa đi?
- Ăn no, giày mới, áo mới, ông ăn mày đi ra cổng, tôi đi sau để đóng cổng. Chợt ông ta dừng lại hỏi: "thưa bà, vậy trong nhà còn món đồ gì mà hai ba năm nay ông nhà không dùng đến?"

Kiếp sau chẳng muốn làm người

Làm thằng gà trống suốt đời tự do
Sáng dậy gáy ó ò o
Cả ngày đạp mái chẳng lo kiếm tiền
Chẳng may có lỡ quy tiên
Khỏa thân chễm chệ ngồi trên bản thờ
Bao nhiêu kẻ sĩ thẫn thờ
Lầm dầm khấn vái mong chờ lộc rơi... :))


Có thai

Người chồng khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng. Anh muốn cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: "Tôi đã có thai" gửi đi cho tất cả mọi người trong danh bạ.

Được một lúc thấy mẹ vợ trả lời: "Sao nói là chồng không sinh được, con lại quan hệ với thằng nào?".

Anh rể trả lời: "Cô tính xử lí thế nào?".
Tiếp theo là bạn thân bán nhắn:tao đã khuyên mày bao nhiêu lần rồi bảo đừng đi chơi bậy nữa mà mày không nghe tao, thế chồng mày biết chưa?
Tiếp theo một người bạn thân nhắn tin: "Chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi".
Đồng nghiệp nhắn: "Không phải chứ? Mới 2 ngày mà".
Cấp trên trả lời: "Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi".
Khách hàng nhắn tin: "Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới nhà tôi, chúng ta sẽ kí hợp đồng".
Một người lạ nhắn: "Cô li dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé".
Một người lạ khác nhắn: "Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là của tôi chứ?".
Và một người lạ khác nhắn: "Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản.

[2:46:17 PM] Hà Nam Ninh: đếm xem là bao nhiêu người :))))))


[2:46:47 PM] LÊ ANH VŨ: ANH ĐẾM THỬ ĐI


[2:48:38 PM] Hà Nam Ninh: anh thấy vẫn thiếu một thằng nhắn lại: "mày đừng có đổ oan cho tao, hôm ấy tao chưa vào đến thành đã đổ lệ, làm sao mà dính được"


[2:49:05 PM] LÊ ANH VŨ: ha ha :)))))))


[2:49:42 PM] LÊ ANH VŨ: CƯỜI TÍ CHO ĐỠ STRESS

Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ không mặc gì
Em ơi! em mặc vào đi!
Anh uống Minh Mạng, xong rồi hẵng hay...

Không có nhận xét nào: