Thứ Tư, 27 tháng 3, 2024

Có những cái tôi rất cổ hủ, nhưng có những cái tôi lại nghĩ đơn giản

 








Tôi khuyên người ta cứ ở với nhau có còn đầy đàn rồi mới cưới thì có bị coi là "me tây" không?

Bạn có cho là "sự minh mẫn đang đi xuống" hay không?
Tôi thì cho là đúng như vậy!
Khoảng 30~40 năm trước, dân Nước Nam không mê tín dị đoan như ngày nay.
Hồi đó chủ tiệm nước có bao giờ dám "tắm Phật" - một hành động hỗn láo - chỉ có mê mới không biết là hỗn láo.
Thấp hơn, các giám đốc thời đó không bao giờ lo chuyện xoay hướng bàn làm việc, hoặc xoay cổng cơ quan, hoặc chấn yểm bằng đá phong thủy.
Ở tầng bậc cao cấp nhất là nhân dân, họ không rầm rộ kéo nhau đi xin Ấn Đền Trần, cũng không dẫm đạp nhau để vay tiền Bà Chúa Kho, cũng chẳng bao giờ chen lấn xô đẩy để xem "cái gọi là lông Phật".
Ngày lễ Vu-Lan rằm Tháng Bảy Âm Lịch, ai ai cũng ở nhà cúng thờ tổ tiên, không ai đến chùa Ba Vàng hay Bốn Vàng để cho mấy gã "tự xưng là sư cuốc doanh" xoa đầu.

Vì sao mà dân có vẻ càng ngày càng mê-u tợn vậy?
1) Thứ nhất là cơ chế ngu dân để dễ trị.
2) Mấy gã "tự xưng là sư cuốc doanh" giảng bài rất hay và lý thú, nói 99 câu luôn rất chuẩn đạo, nhưng sẽ cài vào đó 1 câu bậy bạ, để không ai dễ mà nhận ra "hắn đang nói láo".
3) Dân ta vốn thụ động, thích bị "chăn dắt", đánh mất khả năng "tự mình tâm tư".

Nếu tự mình tâm tư, thì nhất định sẽ thoát khỏi hai cái 1 và cái 2.
Lấy một vài ví dụ:
VD1: Chúng ta thử đặt mình vào thời điểm 1000 năm trước. Trời nổi gió, sấm chớp ầm ầm, rồi mưa. Lúc đó, có một "kẻ tự xưng là sư quốc doanh" nói rằng: "bốn vị thần Sấm, Chớp, Gió, Mưa đang làm phép". Tất cả chúng ta đều tin là thật. Vì lúc đó có tự mình tâm tư cũng không giải thích được hiện tượng tự nhiên ấy.
Nhưng thời nay, chỉ có kẻ khùng + dốt nát mới tin là do mấy ông thần đó. Đột ngột các vị thần Sấm, Chớp, Gió, Mưa bị tuyệt chủng.
Với chuyện Sấm, Chớp, Gió, Mưa, chúng ta đều có thể chuyển từ mê-u sang hiểu biết. Vậy sao với những chuyện khác chúng ta lại lâm vào sự u-mê mới?

VD2: Một gia đình có 2 người con trai. Một "kẻ tự xưng là sư quốc doanh" phán: "hai thằng không được cưới vợ cùng một năm, người ta kiêng rước hai dâu một năm". Như đã nói trước, ông "giả sư" đó nói 99 câu đúng theo sách của những bậc thày, đến câu thứ 100 này là đang nói bậy, không căn cứ vào đâu cả.
Nếu chúng ta tự tâm tư, thì sẽ thấy rằng: ngày trước, các cụ nghèo, không có cái ăn, nên khi muốn dựng vợ cho con thì phải đi vay trả lãi. Thế là chỉ vì một cái đám cưới thôi đã làm cho cả gia đình khánh kiệt rồi, nên các cụ đành phải kiêng "dựng vợ" cho thằng thứ hai thêm vài năm. Cái kiêng này là do hoàn cảnh, chứ không có Thánh Thần nào xui cả.
Thời nay, nếu mà nghèo quá thì cũng nên kiêng. Nhưng mà hãy nghĩ thoáng hơn đi, đám cưới chẳng qua là một cái lễ tuyên cáo thiên hạ thôi mà. Có nhiều thì làm cho hoành tráng, không có thì lá trầu quả cau cũng xong mà.
Nhà thêm người là nhà có phước. Nhà người ta rước được một con dâu, nhà mình rước được hai con dâu, rõ ràng phước nhà mình gấp đôi họ còn gì.

VD3: Một gia đình khác chuẩn bị rước một con dâu mới đã có bầu. Lại từ cái mồm của "kẻ tự xưng là sư cuốc doanh" nói: "con dâu chửa trước thì hôm rước dâu vào nhà là phải đi qua cửa ngách chứ không được vào cửa chính. Vào cửa chính, làm ăn sẽ lụi bại".
Haizz za... lại thêm một câu phán bậy bạ và vô trách nhiệm toàn tập.
Này "anh bạn tự xưng là sư cuốc doanh", nếu tôi đến chỗ anh, mang cho anh ít quà bánh, hoa quả trái cây thì anh bạn đón tôi vào cửa chính hay bắt tôi chui cửa ngách?
Chắc chắn anh bạn không dám bắt tôi đi vòng cửa ngách phải không?
Con dâu tôi nó về nhà tôi, lại còn mang thêm cháu nội tôi về. Với chúng tôi mà nói, đứa cháu nội đầu tiên này là một món quà quí giá hơn tất cả mọi thứ mà chúng tôi đang có.
Chỉ có vài thứ quà bánh thôi, anh còn phải đón tôi qua cửa chính.
Thì một món quà vô cùng quí giá là đứa con dâu và đứa cháu nội, tôi không những phải mở rộng cửa chính mà còn phải trải thảm đỏ để rước nó vào.
Hơn nữa, việc bắt con dâu phải đi cửa ngách thì đã là coi thường con dâu và coi thường luôn cả đứa cháu nội của mình ngay ngày đầu tiên nó về nhà.
Một gia đình hạnh phúc là một gia đình mà mọi thành viên tôn trọng lẫn nhau. Ngay hôm đầu tiên đã coi thường lẫn nhau thì liệu có hạnh phúc bền lâu không?
Anh bạn tự xưng là "khầy" mà sao nói "ẩu" quá vậy?

Haizz za... còn nhiều lắm những phát ngôn "láo khoét" của những kẻ tự xưng là "khầy", viết thêm vài trăm trang cũng không hết.
Do vậy, mọi người nên tự tâm tư. Đừng sợ gì cả.
Tổ tiên của chúng ta không bao giờ trách phạt chúng ta cả. Quí vị có bao giờ trách phạt con cháu quí vị không? Tự đó suy ra, tổ tiên của quí vị cũng thế! Chỉ có trẻ con mới hay hờn giận khi không được thưởng kẹo, chứ các cụ trăm tuổi cái sự bao dung lớn lao vô cùng.
Thần Thánh cũng thế, phàm đã là Thần Thánh thì khi còn sống họ phải là người rất tốt, rồi quy tiên mới được phong Thần. Không lẽ khi thành Thần rồi thì lại tham vặt mấy thứ linh tinh hay sao?
Cho nên sống là người tử tế thì chẳng phải sợ gì cả.
Do vậy khi có ai xui cái gì, thì phải tự tâm tư xem nó có THUẬN VỚI TỰ NHIÊN không? Nếu nó vô lý, thì chẳng có gì phải sợ khi phủ quyết nó cả.

Để kết thúc, tôi xin kể một câu chuyện vui có thật. Tôi có một người bạn đẹp trai lắm, học giỏi lắm, chơi thể thao bóng đá, bóng rổ, bơi lội, ngón gì cũng số 1. Chính vì vậy nên nhiều cô chết mệt. Cuối cùng thì anh bạn đó cũng phải lấy vợ. Được cái anh bạn đó cũng là người rất cá tính.
Để chọn ngày làm đám cưới, thì mẹ anh ấy bảo là đi xem thầy. Anh ấy không ngăn cản, nhưng khéo léo dò được địa chỉ của ông thầy. Rồi anh ấy đến thăm thầy trước và nói: 
"Mai mẹ tôi đến chọn ngày cưới cho tôi, ông xem thế nào thì xem, nếu ngày cưới không phải là Chủ Nhật sau ngày mùng 10 Dương Lịch của tháng thì đừng có mà lấy tiền".
Ông thầy hỏi lại:
"Sao lại sau ngày 10 Dương Lịch?"
"Đơn giản là công ty nào cũng phát lương vào ngày 10 Dương Lịch".

Không có nhận xét nào: