TỰ NHIÊN BUỒN
*
Đi nước ngoài mới thấm
Cái nhục của dân mình.
Lịch sự, chúng không nói,
Nhưng khinh thì có khinh.
Đi nước ngoài mới thấm
Cái nhục của dân mình.
Lịch sự, chúng không nói,
Nhưng khinh thì có khinh.
Nhiều khi nhục đến mức
Chẳng còn muốn đi đâu.
Vì sợ cái cảm giác
Không ai đánh mà đau.
Chẳng còn muốn đi đâu.
Vì sợ cái cảm giác
Không ai đánh mà đau.
Sợ ánh mắt nghi kỵ
Của thằng cấp vi-sa,
Bắt khai đủ trăm thứ,
Cả tiền bạc, cửa nhà...
Của thằng cấp vi-sa,
Bắt khai đủ trăm thứ,
Cả tiền bạc, cửa nhà...
Vì hắn sợ tôi trốn
Ở lại xứ trời Tây.
Tởm, tour giá trăm triệu.
Tao còn giàu hơn mày.
Ở lại xứ trời Tây.
Tởm, tour giá trăm triệu.
Tao còn giàu hơn mày.
Tởm, tao biết chắc chắn
Mày không đọc Byron,
Cả Shakespeare, cả Keats
Chaucer, Robert Burns...
Mày không đọc Byron,
Cả Shakespeare, cả Keats
Chaucer, Robert Burns...
Còn tao thì dịch họ,
Hơn thế, dịch rất hay,
Cả nghìn trang có lẻ,
Mấy mươi năm trước đây.
Hơn thế, dịch rất hay,
Cả nghìn trang có lẻ,
Mấy mươi năm trước đây.
Tởm, mày chắc giỏi lắm
Có căn hộ nhàng nhàng.
Còn tao thì cả chục,
Mà toàn loại đàng hoàng.
Có căn hộ nhàng nhàng.
Còn tao thì cả chục,
Mà toàn loại đàng hoàng.
Tởm, nước mày có thể
Văn minh, đẹp và giàu.
Đất nước tao cũng đẹp,
Sao phải bỏ đi đâu?
Văn minh, đẹp và giàu.
Đất nước tao cũng đẹp,
Sao phải bỏ đi đâu?
Nhưng quan trọng hơn cả -
Chưa biết mày là ai,
Còn tao, người tử tế,
Cả trong và cả ngoài.
Chưa biết mày là ai,
Còn tao, người tử tế,
Cả trong và cả ngoài.
Đành rằng dân Đại Việt
Có người nọ, người này.
Nhưng điều ấy không thể
Cho những đứa như mày
Có người nọ, người này.
Nhưng điều ấy không thể
Cho những đứa như mày
Được phép coi tất cả
Là kẻ xấu tiềm tàng.
Đó là sự xúc phạm
Người tử tế, đàng hoàng.
Là kẻ xấu tiềm tàng.
Đó là sự xúc phạm
Người tử tế, đàng hoàng.
*
Tính tôi thích du lịch.
Đến Mỹ đã bốn lần.
Nga - ngoài bảy năm học,
Đi chơi cũng nhiều lần.
Tính tôi thích du lịch.
Đến Mỹ đã bốn lần.
Nga - ngoài bảy năm học,
Đi chơi cũng nhiều lần.
Xin phép được nói thật:
Không phải Mỹ, mà Nga
Mới phân biệt chủng tộc.
Ngẫm mà thật xót xa.
Không phải Mỹ, mà Nga
Mới phân biệt chủng tộc.
Ngẫm mà thật xót xa.
Năm sáu năm về trước
Có hội thảo Puskin,
Người ta mời sang dự,
Và dẫu ghét Putin,
Có hội thảo Puskin,
Người ta mời sang dự,
Và dẫu ghét Putin,
Tôi vẫn đi. Lần ấy
Thấm cái cảm giác này.
Cảm giác bị khinh thị.
Chua xót tận hôm nay.
Thấm cái cảm giác này.
Cảm giác bị khinh thị.
Chua xót tận hôm nay.
Nước Nga đã khác hẳn.
Cũng khác cả con người.
Tôi thề không đi nữa,
Dẫu cho kiệu đến mời.
Cũng khác cả con người.
Tôi thề không đi nữa,
Dẫu cho kiệu đến mời.
*
Lại quẩn quanh suy nghĩ.
Người Việt ra nước ngoài
Bị kỳ thị, khinh ghét.
Lỗi do đâu, vì ai?
Lại quẩn quanh suy nghĩ.
Người Việt ra nước ngoài
Bị kỳ thị, khinh ghét.
Lỗi do đâu, vì ai?
Và rồi, dẫu không muốn,
Tôi nghĩ có chuyện này
Cũng tại vì chế độ
Làm hư dân xưa nay.
Tôi nghĩ có chuyện này
Cũng tại vì chế độ
Làm hư dân xưa nay.
*
Một sự thật chua xót -
Các vấn đề của ta,
Cách này hay cách nọ,
Từ cộng sản mà ra.
Một sự thật chua xót -
Các vấn đề của ta,
Cách này hay cách nọ,
Từ cộng sản mà ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét