Thứ Tư, 11 tháng 12, 2019

Ông Giáo à! Cậu Vàng lại thắng rồi!

 VIỆT NAM
HỒNG KÔNG 


 Xuống đường 

 Vì muốn làm người
 Xuống đường

 Vì ngáo đá


Ông giáo ạ! Cậu vàng vô địch rồi! Ban Tuyên Giáo Trung Ương lại tiếp tục có thành tích để vỗ về đàn bò ngoan ngoãn nhai cỏ trong máng tẩm chất độc!
Trong lúc đàn bò đang ngáo đá thì ở bên kia bờ đại dương tay "gangster" khét tiếng Đỗ Nam Trung đang đe dọa bóp chết WTO khiến cho tên Béo phương Bắc "đũa" càng ngày càng ngắn!


(Sưu tầm) Đi săn phải có cáo chồn.
Xi-gêm phải có cái ồn mới vui.

(Chế Lan Viên) Lũ chúng con ngủ trong giường chiếu hẹp.
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con.

(Chế thơ Tản Đà) Dân 90 triệu ai người lớn?
Nước 4000 năm vẫn trẻ con.

1/ Chánh phủ thì bản chất xã hội đen, bảo kê và chống lưng cho tư bản dã thú.
2/ Doanh nhân thì dựa vào sự bảo kê của chánh quyền để trục lợi, tàn phá đất nước.
3/ Dân thì như một đàn ngáo đá bị kéo vào những trò tiêu khiển rẻ tiền.

Hôm trước có đọc một bài viết của tay Take the 1st Red Bill hắn viết một cái tựa là "Phụ nữ là giống loài dễ dàng bị sai khiến". Hắn viết rất dài và dẫn dắt rất khéo léo và khiến cho hàng đống những thanh niên tung hô. Nhưng túm lại nội dung hắn viết rằng:
1/ Truyền thống bản năng đàn ông là ra ngoài đi săn. Phụ nữ ở nhà để chăm sóc gia đình. Vì vậy phụ nữ có nhu cầu phải có đám đông vây quanh.
2/ Từ đó suy ra phụ nữ rất sợ cô đơn.
3/ Vì vậy chỉ cần tách phụ nữ ra khỏi bày đàn của họ và đưa họ vào cái khung bó hẹp do bạn tạo ra thì lúc đó phụ nữ sẽ phải phục tùng bạn hoàn toàn.

Tuy rằng tay viết bài này có vẻ là phát-xít và hoang tưởng. Nhưng thiết nghĩ là không phải không có lý.

Nghĩ sâu xa thêm hơn, và quan sát những gì đang diễn ra, thì ta nhận thấy một điều: KHÔNG CHỈ riêng phụ nữ, mà ngay kể cả giống đực, nếu không có TRI THỨC thì cũng chỉ là một bày đàn hoàn toàn dễ dàng bị dắt mũi.

Hơn 20 năm trước, đi dự một thảo về chuyên đề Kinh Tế, chỉ đi nghe cho vui, chứ hoàn toàn mù tịt. Lúc đó gặp giáo sư Ohno Kenichi 大野健一 GRIPS Viện Nghiên Cứu Chính Sách 政策研究大学院大学. Ông ấy nói với các vị ứng viên tiến sĩ đang vây quanh. VN của các bạn đang trên đà phát triển. Chỉ 20 năm nữa thành một nước công nghiệp phát triển ngang hàng với các nước trong khu vực. Giờ đây sau 20 năm - thực tế gì đây? Không lẽ một giáo sư uy tín hàng đầu của Nhật mà cứ chém bừa vậy sao? Hôm rồi, một cháu bé đang là sinh viên của trường Lập Mệnh Quán Châu Á Thái Bình Dương 立命館 APU cũng lại nói rằng giáo sư đáng kính cực giỏi của cháu nói VN là đất nước đang phát triển, sẽ sớm thôi VN sẽ trở thành một nước phát triển ngang tầm quốc tế!

Haizz... đến lần thứ 3 nghe được câu này, lúc đó mình theo ông bà tổ tiên là vừa. "Em ơi có bao nhiêu 60 năm cuộc đời"

Cùng thời điểm đó hơn 20 năm trước, Nhân (giọng Nam kỳ) lúc đó mới chuyển từ Táo Dục sang làm Phó Tướng, - hắn cũng sang Nhật chơi, - hắn tổ chức gặp mặt lưu học sinh, ka ka... hắn nói y chang như dzậy trước mặt cả trăm ứng viên tiến sĩ "Đất nước ta đang trên đà phát triển, các bạn là nguyên khí quốc gia, hãy gắng làm nghiên cứu cho tốt rồi về xây dựng tổ quốc cho xứng tầm thời đại".

Giờ hắn về Sài Gòn, loay hoay giải quyết đất Thủ Thiêm mãi không được, và được dân tung hô hắn là "Tiện Nhân". Cái bọn ứng viên tiến sĩ hồi đó giờ ku nào cũng mua được học hàm PGS hết rồi.

- Bẩm Ngọc Đế, bao nhiêu lâu nữa chúng con đến được CNXH?
- Không xa, 10km nữa thôi...
Ka ka...

Nhớ hồi bé, cứ nghe đài lải nhải "chúng ta đang ở trong thời kỳ quá độ tiến lên CNXH". Oạch... 
Khoảng đến năm 25 tuổi thì nghe chúng nó sửa lại là "chúng ta đang trong giai đoạn đầu tiên của thời kỳ quá độ... bla... bla..."
Mới vài năm trước, lại nghe gã "một đít 2 ghế" lảm nhảm cái giọng lè nhè rằng "chúng ta đang đi những bước đầu tiên của giai đoạn đầu tiên... bla... bla..." 
Ui chài ơi!
Có vài xen-ti-mét mà đi những mấy chục năm trời! Vậy 10km thì đi tới khi nào ta?
Lảm nhảm tiếp "có bao giờ được như thời nay chưa?"

Còn nếu muốn nói về sự bất lực của đoảng thì có thể kể bắt đầu từ ông Kim Ngọc, (trước Kim Ngọc chưa có điển hình). Năm 1966, ông Kim Ngọc đã nhận thấy cái trò Kinh Tế XHCN là một trò vớ vẩn. Ông ấy đem khoán ruộng cho dân. Thế là bọn Lê Duẩn + Lê Đức Thọ quy cho ông ta tội phản băng đoảng, bắt bỏ tù. Ông ấy tự vẫn trong tù năm 1979 với dòng chữ "#ĐMCS! Bố mày có tội hay không sau này dân sẽ phán quyết!"
Sau đó đoảng cũng không biết làm gì để có cơm ăn, không lẽ lại cứ tiếp tục bốc "shit"+lá xoan bỏ vào mồm. Đoảng đành "mắt nhắm mắt mở" để kệ cho các tỉnh Nam Bộ khoán ruộng cho dân. Thời điểm đó, gia đình ông Tuấn Búa cũng đã nhận ra là họ bị CS lừa về XD Đất Nước, mà cho về, để lấy tiền, chứ không cho mần gì hết.

Làm chui mãi cũng không được, đành phải cụ thể hóa bằng Luật Khoán 10 năm 1986. Bắt đầu từ đó, mọi việc Tư Bản đều là đoảng cho đứa nào làm thì đứa đó được làm, còn lại thì đứa nào không được làm thì vẫn cứ phải bốc "shit" mà ăn.

Bạn tui nó mắng tui: "mày mần chi cho nó tốt lên đi, chứ nói như rứa thì ai chẳng nói được."
Phải rồi! ờ, để tôi đi coi xem có ai cần đi di tản, tôi thuê chuyên cơ cho họ đi nhờ...

Không có nhận xét nào: