Cô gái đến hỏi chàng trai rằng: "Anh thấy em có dễ thương ko?" Chàng trai bảo "không". Cô gái hỏi: "Anh có thích em không?" Chàng trai bình thản trả lời "không". Cô gái bắt đầu khóc và hỏi: "Nếu em chết anh có buồn không?" Chàng trai vấn trả lời "không". Cô gái khóc và toan chạy đi. Chàng trai níu cô lại và nói: "Em không dễ thương vì em quá đẹp. Anh không thích em vì anh yêu em. Nếu em chết anh sẽ không buồn vì anh sẽ chết cùng với em". Đây là câu chuyện rất hay với lời kết: "Bạn sống trên đời không phải để tìm 1 người hoàn hảo để yêu mà là học cách yêu những người không hoàn hảo"
(Sưu tầm)
Và HPL tôi viết bài "học yêu" sau
Học Yêu
"Anh thấy em có dễ thương không?"
Anh xin trả lời chắc là "không".
Bởi vì trong anh, em quá đẹp.
Đêm ngày, anh đứng ngó và trông.
Em hỏi "anh có thích em không?"
Anh cũng vẫn trả lời là "không".
Vì đã yêu em từ muôn kiếp.
Đâu cần phải thích hay là không.
Lại hỏi "em chết, anh buồn không?"
Trả lời cho em sẽ là "không".
Vì anh cũng chết liền sau đó.
Đâu có biết là buồn hay không.
Với ai, tôi muốn nói một điều:
Xin hãy tự học cách để yêu.
Không cần tìm người yêu hoàn hảo.
Vì tất cả ai đều đáng yêu.
*HPL*
LOAN - MONG MANH DỄ VỠ Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu ko dám khóc
Mai sóng lại về thôi mỏi mòn nặng nhẹ
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm
Hoàng hôn ơi sao bờ mắt quầng thâm
Xưa sóng nói ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu lưu mãi để con thuyền khô nắng
Sóng có bao giờ lặng lẽ đâu bờ yêu
Đại dương xa sóng vỗ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Ko có nghĩa là mỗi lần sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu...
*Loan*
HOA TRANG
Vở sách sắp khép kín
Ấy chuẩn bị ra trường
Mối tình còn câm nín
Chưa thốt thành lời thương
Lòng nghe như hụt hửng
Man mác buồn trong tim
Chân bước, hồn thơ thẩn
Người đi biết đâu tìm
*Hoa Trang*
PHẠM THU GIANG - A LITTLE FLOWER - 小美花
(Nhờ anh Hoa Phong Lan đặt giùm tên)
Hoa Phong Lan là ai
Mà thành khách đa tình
Nồng nàn màu xanh biếc
Nhuộm cả con đường tôi?
Người gửi tôi nắng ấm
Người gửi tôi lửa hồng
Gửi cả trời sao đêm
Mà không đành lòng nhận.
Tôi về đây người ơi
Đường trần còn xa ngái
Bước chân đi sẽ ngại
Khi biển kia không cùng...
*Bông hoa bé nhỏ*
VIỆT TIÊN - THUỶ TIÊNYêu nhiều bể nát con tim
Nhưng lòng mong mỏi để tìm niềm vui
Ai ngờ gặp cảnh trớ trêu
Yêu đây hận đó mọi điều dzối gian
Khi yêu người nói hồng nhan
Hết yêu người nói sắc tàn như ma
Lòng em thật quá xót xa
Tại sao... tại sao em lại thiết tha làm gì?
*Việt Tiên*
BÁNH RÁN
Hé... Cơ mờ để em thử làm vài câu con cóc test lại trình độ "lẩn thẩn" của mình đã nào... E hèm:
"Nhảy vào blog anh Lan
Nhảy ra khỏi blog em (lại) vào comment
Comment em ngỡ em ngàng
Thơ đâu một đống làm tàng doạ nhau
Ban A em học đã lâu
Văn chương thơ thẩn lâu dần em quên
Có mỗi một việc hên hên
Chắc em đã nhắn, anh thời nhận chưa?
Nhắn rằng nơi ấy buổi trưa (chỗ cơ quan em - bán đảo Linh Đàm- ý mờ ^__^)
Dù trời có nắng có mưa vẫn thường
Có con nhóc ngố hâm hâm
Dựa cửa đợi quà từ một người anh"
He... THÔI, em không dựa cửa nữa. Thơ thẩn thế này đến điên mất.
*Bánh rán*
DIỆP LIỄU THẢO - SOFT GRASS
Tặng một người xa!
(Thơ thẩn trong mùa Hoa sữa)!
Hoa sữa ơi đừng nồng nàn như thế
Anh ở xa không thể thấy được đâu
Hà Nội ơi thu đừng buồn đến thế
Mắt ướt mềm anh cũng chẳng thể lau
Ban mai ơi đừng dịu êm đến thế
Nắng hồng môi chờ đợi một nụ hôn
Tối thứ bảy phố đừng đông như thế
Kẻo anh thương em không chịu nổi buồn..
Thư tình ơi đừng mặn mà quá nhé
Để anh yêu mà vẫn bước vững vàng
Nỗi nhớ ơi xô êm êm thôi nhé
Đợi anh về dào dạt sóng mênh mang
...
Nhưng anh ơi cứ yêu em nhiều nhé
Vì đêm thu hương sữa vẫn ngọt mềm
Vì thương yêu em vẫn dành một nửa
Bởi cách xa đâu phải là lãng quên.
*Diệp liễu thảo*
(Tháng 10.2006)
LÃO LƯƠN ĐỒNG (LONG BÉO) tức PHẠM VŨ LƯU tiên sinh
THÂN TẶNG BÁC LAN GÀN:
TƯƠNG TƯ
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Phong Lan nhớ vợ mặt trông bần thần
Nhớ nàng da mịn trắng ngần
Tóc dài đen mượt trong ngần mắt nai
Nhớ đôi lông liễu dài dài
Cổ kiêu 6 ngấn lông mày xén ngang
Dáng nàng tướng của vợ quan
Lướt đi uyển chuyển như làn gió bay
Ước gì có thể về ngay
Kiss nàng một cái vơi ngay nỗi buồn
*Phạm Vũ Lưu*
THIÊN THẦN BÉ NHỎ
Đời là vậy?... đâu chỉ buồn có thế
Nhưng nhiều khi li' chí lại yếu mềm
Khi tình yêu tàn thành bọt biển....
Tiếng thở dài , ta nào có trách ai
Người ta nói đá trơ không biết khóc
Bỗng ta nhìn đá khóc trước mặt ta
Nước róc rách chảy ra từ khe núi
Ai đó biết rằng... đá đang khóc hay không...?
*Thường Xuân*
hì hì tự nhiên viết linh tinh :D
p/s muội post thơ của mình vào bpog của huynh nhé ^O^
Chằn tinh dễ thương MỘC QUẾ HƯƠNG (PERFUMED PLANT)
Rồi mai này anh sẽ quên em
Cô gái nhỏ thương anh nhiều biết mấy
Trứơc mặt anh em kiêu kì là vậy
Để đêm về nước mắt hoen mi
Rồi mai này khi anh đã ra đi
Sẽ thấy tình em không hề nông cạn
Vẫn dịu êm như mặt hồ lai láng
Nhưng sóng ngầm dữ dội nào yên.
*Mộc Quế Hương*
LÃO XÍCH LÔ CHANH HÉO (CHANH CHUA)
Tiếc quá ta định ngủ rồi nhưng dọc mãi mấy cái câu thơ của cô bé Mít ướt, ko hĩu ta gọi thế có đúng ko lão gàn:
Angel… Offline "Em vẫn biết phải tha thứ bao dung
Em vẫn biết tình iu là thế đấy
có lỗi lầm và có cả trái ngang
nhưng anh ơi vết thương kia quá nặng
lòng dặn lòng phải thầm quên đi
biết sao được khi nó không chịu vâng lời
hạnh phúc qua quá khứ đau buồn còn đó
khó quên lắm một mối tình dở dang"
Thế ta quyết định đưa cái này vào cho lão tham khảo:
Em chẳng thể chờ anh như trước nữa
Mùa thu sang hoa cúc nở vội tàn
Những ngày buồn... chìm đắm nỗi hoang mang
Cơn mưa nhỏ ngập tràn nơi tâm thức
Em chẳng thể đợi chờ như những lúc
Của ngày xưa... thuở ấy mới quen nhau
Quá mải mê trong những giấc mơ đầu
Giờ tỉnh giấc mới hay lòng mỏi mệt
Có hay chăng một niềm vui - đoạn kết?
Hay chỉ là lẳng lặng khóc - lặng câm
Giữa nhớ mong... có 1 kẻ lặng thầm
Say cổ tích đến dại khờ nông nổi...
Vòng quay thời gian vô tình trôi ..rất vội
Chẳng đợi chờ... dù 1 phút nhỏ nhoi
Đoạn kết nào còn dám ước hay thôi?
Hay quay mặt... buông xuôi niềm ấp ủ?
*Chanh héo*
PINKLY-LE
Hương mùa thu
Em về lối nhỏ
Hoa buồn chông chênh
Thoáng trong tiếng gió
Lời ca mong manh
Thu qua cửa ngõ
Bước chân âm thầm
Còn gì trong gió
Một mùa hương câm
Ta làm con sóng
Lang thang trên đường
Đông về rét cóng
Trả em sắc hương
*Pinkly Lê*
(Sưu tầm)
Và HPL tôi viết bài "học yêu" sau
Học Yêu
"Anh thấy em có dễ thương không?"
Anh xin trả lời chắc là "không".
Bởi vì trong anh, em quá đẹp.
Đêm ngày, anh đứng ngó và trông.
Em hỏi "anh có thích em không?"
Anh cũng vẫn trả lời là "không".
Vì đã yêu em từ muôn kiếp.
Đâu cần phải thích hay là không.
Lại hỏi "em chết, anh buồn không?"
Trả lời cho em sẽ là "không".
Vì anh cũng chết liền sau đó.
Đâu có biết là buồn hay không.
Với ai, tôi muốn nói một điều:
Xin hãy tự học cách để yêu.
Không cần tìm người yêu hoàn hảo.
Vì tất cả ai đều đáng yêu.
*HPL*
LOAN - MONG MANH DỄ VỠ Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu ko dám khóc
Mai sóng lại về thôi mỏi mòn nặng nhẹ
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm
Hoàng hôn ơi sao bờ mắt quầng thâm
Xưa sóng nói ngàn năm yêu cát trắng
Phiêu lưu mãi để con thuyền khô nắng
Sóng có bao giờ lặng lẽ đâu bờ yêu
Đại dương xa sóng vỗ rất nhiều
Sao nhấp nháy từ ban chiều chờ đợi
Ko có nghĩa là mỗi lần sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu...
*Loan*
HOA TRANG
Vở sách sắp khép kín
Ấy chuẩn bị ra trường
Mối tình còn câm nín
Chưa thốt thành lời thương
Lòng nghe như hụt hửng
Man mác buồn trong tim
Chân bước, hồn thơ thẩn
Người đi biết đâu tìm
*Hoa Trang*
PHẠM THU GIANG - A LITTLE FLOWER - 小美花
(Nhờ anh Hoa Phong Lan đặt giùm tên)
Hoa Phong Lan là ai
Mà thành khách đa tình
Nồng nàn màu xanh biếc
Nhuộm cả con đường tôi?
Người gửi tôi nắng ấm
Người gửi tôi lửa hồng
Gửi cả trời sao đêm
Mà không đành lòng nhận.
Tôi về đây người ơi
Đường trần còn xa ngái
Bước chân đi sẽ ngại
Khi biển kia không cùng...
*Bông hoa bé nhỏ*
VIỆT TIÊN - THUỶ TIÊNYêu nhiều bể nát con tim
Nhưng lòng mong mỏi để tìm niềm vui
Ai ngờ gặp cảnh trớ trêu
Yêu đây hận đó mọi điều dzối gian
Khi yêu người nói hồng nhan
Hết yêu người nói sắc tàn như ma
Lòng em thật quá xót xa
Tại sao... tại sao em lại thiết tha làm gì?
*Việt Tiên*
BÁNH RÁN
Hé... Cơ mờ để em thử làm vài câu con cóc test lại trình độ "lẩn thẩn" của mình đã nào... E hèm:
"Nhảy vào blog anh Lan
Nhảy ra khỏi blog em (lại) vào comment
Comment em ngỡ em ngàng
Thơ đâu một đống làm tàng doạ nhau
Ban A em học đã lâu
Văn chương thơ thẩn lâu dần em quên
Có mỗi một việc hên hên
Chắc em đã nhắn, anh thời nhận chưa?
Nhắn rằng nơi ấy buổi trưa (chỗ cơ quan em - bán đảo Linh Đàm- ý mờ ^__^)
Dù trời có nắng có mưa vẫn thường
Có con nhóc ngố hâm hâm
Dựa cửa đợi quà từ một người anh"
He... THÔI, em không dựa cửa nữa. Thơ thẩn thế này đến điên mất.
*Bánh rán*
DIỆP LIỄU THẢO - SOFT GRASS
Tặng một người xa!
(Thơ thẩn trong mùa Hoa sữa)!
Hoa sữa ơi đừng nồng nàn như thế
Anh ở xa không thể thấy được đâu
Hà Nội ơi thu đừng buồn đến thế
Mắt ướt mềm anh cũng chẳng thể lau
Ban mai ơi đừng dịu êm đến thế
Nắng hồng môi chờ đợi một nụ hôn
Tối thứ bảy phố đừng đông như thế
Kẻo anh thương em không chịu nổi buồn..
Thư tình ơi đừng mặn mà quá nhé
Để anh yêu mà vẫn bước vững vàng
Nỗi nhớ ơi xô êm êm thôi nhé
Đợi anh về dào dạt sóng mênh mang
...
Nhưng anh ơi cứ yêu em nhiều nhé
Vì đêm thu hương sữa vẫn ngọt mềm
Vì thương yêu em vẫn dành một nửa
Bởi cách xa đâu phải là lãng quên.
*Diệp liễu thảo*
(Tháng 10.2006)
LÃO LƯƠN ĐỒNG (LONG BÉO) tức PHẠM VŨ LƯU tiên sinh
THÂN TẶNG BÁC LAN GÀN:
TƯƠNG TƯ
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Phong Lan nhớ vợ mặt trông bần thần
Nhớ nàng da mịn trắng ngần
Tóc dài đen mượt trong ngần mắt nai
Nhớ đôi lông liễu dài dài
Cổ kiêu 6 ngấn lông mày xén ngang
Dáng nàng tướng của vợ quan
Lướt đi uyển chuyển như làn gió bay
Ước gì có thể về ngay
Kiss nàng một cái vơi ngay nỗi buồn
*Phạm Vũ Lưu*
THIÊN THẦN BÉ NHỎ
Đời là vậy?... đâu chỉ buồn có thế
Nhưng nhiều khi li' chí lại yếu mềm
Khi tình yêu tàn thành bọt biển....
Tiếng thở dài , ta nào có trách ai
Người ta nói đá trơ không biết khóc
Bỗng ta nhìn đá khóc trước mặt ta
Nước róc rách chảy ra từ khe núi
Ai đó biết rằng... đá đang khóc hay không...?
*Thường Xuân*
hì hì tự nhiên viết linh tinh :D
p/s muội post thơ của mình vào bpog của huynh nhé ^O^
Chằn tinh dễ thương MỘC QUẾ HƯƠNG (PERFUMED PLANT)
Rồi mai này anh sẽ quên em
Cô gái nhỏ thương anh nhiều biết mấy
Trứơc mặt anh em kiêu kì là vậy
Để đêm về nước mắt hoen mi
Rồi mai này khi anh đã ra đi
Sẽ thấy tình em không hề nông cạn
Vẫn dịu êm như mặt hồ lai láng
Nhưng sóng ngầm dữ dội nào yên.
*Mộc Quế Hương*
LÃO XÍCH LÔ CHANH HÉO (CHANH CHUA)
Tiếc quá ta định ngủ rồi nhưng dọc mãi mấy cái câu thơ của cô bé Mít ướt, ko hĩu ta gọi thế có đúng ko lão gàn:
Angel… Offline "Em vẫn biết phải tha thứ bao dung
Em vẫn biết tình iu là thế đấy
có lỗi lầm và có cả trái ngang
nhưng anh ơi vết thương kia quá nặng
lòng dặn lòng phải thầm quên đi
biết sao được khi nó không chịu vâng lời
hạnh phúc qua quá khứ đau buồn còn đó
khó quên lắm một mối tình dở dang"
Thế ta quyết định đưa cái này vào cho lão tham khảo:
Em chẳng thể chờ anh như trước nữa
Mùa thu sang hoa cúc nở vội tàn
Những ngày buồn... chìm đắm nỗi hoang mang
Cơn mưa nhỏ ngập tràn nơi tâm thức
Em chẳng thể đợi chờ như những lúc
Của ngày xưa... thuở ấy mới quen nhau
Quá mải mê trong những giấc mơ đầu
Giờ tỉnh giấc mới hay lòng mỏi mệt
Có hay chăng một niềm vui - đoạn kết?
Hay chỉ là lẳng lặng khóc - lặng câm
Giữa nhớ mong... có 1 kẻ lặng thầm
Say cổ tích đến dại khờ nông nổi...
Vòng quay thời gian vô tình trôi ..rất vội
Chẳng đợi chờ... dù 1 phút nhỏ nhoi
Đoạn kết nào còn dám ước hay thôi?
Hay quay mặt... buông xuôi niềm ấp ủ?
*Chanh héo*
PINKLY-LE
Hương mùa thu
Em về lối nhỏ
Hoa buồn chông chênh
Thoáng trong tiếng gió
Lời ca mong manh
Thu qua cửa ngõ
Bước chân âm thầm
Còn gì trong gió
Một mùa hương câm
Ta làm con sóng
Lang thang trên đường
Đông về rét cóng
Trả em sắc hương
*Pinkly Lê*
góp ý
A……….…Good…..….Smile
N… .(,)….Day…….(.)…..WiHtOuT
I…….(….\;;;;;;;;;;;;\...)………A ReAsOn
C……. ( …………… ..)………………WhY…
E …….(…...*…….*…… )…………..……….LoVe
D……… (……..O.......)…………………..As
A…….(.0.)………….(.0.)…….......WhEn
Y……..\..\................/../ ………......YoU
T…..……(……’’’’’’’……)……………Were
O……..(…..‘’’’’’’’’’’’’’’…..)……..……A
U…….(,,,,,)……..….(,,,,)…….ChiLD
@......(^^^)………….…(^^^) ‘cause Life is beautiful that way Created by Minh meo
Viết bởi Thường Xuân 02 Jan 2007, 20:10
Ta thích mình là lữ khách đi dạo trên những con đường, vàơở đây ta thấy vui... Thank lão gàn nhìu!
Viết bởi Chanh héo 03 Jan 2007, 20:13
@banh ran: hinh nhu cai cot no rung rung cam dong hay sao y banh ran ah. chay thoi sap do roi
@anh HPL: sorry lao LAN nha , Mina vao nghich tung vuon tho cua lao len ma van chua linh hoi duoc chu tho nao ca ^_^
Viết bởi Mina 03 Jan 2007, 20:19
Tình là chi sao rắc rối quá cơ
Yêu hay ghét nói ngay ra một tiếng
Đâu phải xới vật mà giữ miếng
Mặt lạnh lùng tim rực cháy muốn thành than
He he, còn đây là con nòng nọc
Viết bởi Phạm Vũ Lưu 04 Jan 2007, 20:14
Câu chuyện ở trên em đọc lâu rồi nhưng mỗi lần đọc lại lại là một lần suy ngĩ khác :)
Viết bởi Banana 05 Jan 2007, 20:16
toàn cao nhân ý à.tiếc la ko bit làm thơ. thôi thi dựa cột đứng nghe các cụ zậy ^_^
Viết bởi Mina 06 Jan 2007, 20:18
Ông ơi,mọi người thơ ghê quá,bạn con có làm mấy bài nhưng ko dám bọn chen vào đây,hic hic
Viết bởi Loan mong manh dễ vỡ 07 Jan 2007, 20:20
ồ, nhiều comment by poem hay quá, rất tiếc ngày xưa em học A1 nên cũng không có khả năng bon chen thơ ở đây được hic
Viết bởi NgocAnhOne 08 Jan 2007, 20:21
Tưởng thế giới còn ít người hâm
Lang thang một vòng
Gặp thêm người hâm nữa
ôhô , hihi
Thơ dành cho cả nhân loại
Nhân loại còn tồn tại
Vẫn còn Người hâm!
^^__^^
Viết bởi Diệp Liễu Thảo 05 Feb 2007, 20:15
nâu nâu ta ko ghé tăm nơi này....Lão đừng giận. ta đang bị 1 tên giân ta vì nó nghe lời con gái :)):))
Viết bởi Chanh héo 06 Feb 2007, 20:22