Kiếm chồng để kậy nhờ, nên
chăng?
Tóc dài hỏi: Lão xích lô này, chị thấy các bậc cha mẹ
VN cứ khuyên con gái là "Học nhiều làm gì, nhanh nhanh kiếm tấm chồng mà cậy
nhờ!"
Lão xích lô: Lão cũng có
quen mấy ông bạn Tây hoc về, giờ có con gái, cũng hay nói với con gái như vậy.
Nhưng lão không bao giờ reo rắc cái tư tưởng "cậy nhờ chồng"
cho con gái lão! Tư tưởng kiểu đó thì nói thật phải dùng đến từ
"ngu". Chỉ có bầy cừu thì mới cần đến "gã chăn cừu" mà
thôi. Các bậc cha mẹ nên dạy các con hãy phấn đấu và rèn luyện để sao cho đừng
tự biến mình thành "cừu". Mà hãy là những con sói dũng mãnh tự chủ.
À... triết lý về "bầy cừu" và "gã chăn cừu"
được nhắc đi nhắc lại trong "Nhà giả kim" đấy! Chị nên đọc quyển đó!
Nhiều khi, đúng là cảm thấy quá buồn cho đám trẻ ở VN. Chúng nó
rất kém chủ động và rất dễ bị tổn thương. Cũng là bởi vì cái thể chế ở VN không
muốn dân giỏi, chỉ muốn dân ngu cho dễ trị. Thế nên người lớn cũng kém chủ động
và đương nhiên không biết dạy con phải chủ động như thế nào. Thế là tạo ra một
loạt những đứa bé lớn tuổi. Thanh niên 18 tuổi, 23 tuổi, thậm chí 30 tuổi vẫn
phó mặc tương lai mình vào tay bố mẹ lo liệu.
Năm ngoái, Charlotte, cô giáo người Úc của thằng con trai lão,
cũng chỉ có 18 tuổi. Charlotte vừa vào đại học, đăng ký vào nhóm tình nguyện,
và sang VN để dạy tiếng English, một thân một mình. Hoàn toàn tự chủ.
Nhưng rất nhiều bạn trẻ VN, 23 tuổi, tốt nghiệp đại học vẫn chưa
biết phải tự chủ thế nào!
Nhưng cùng khi đó, ở phía ngược lại, thì có rất nhiều bạn trẻ VN
lanh lợi đến mức "láu cá", "khôn lỏi", "mất dạy",
"gian manh", "quỷ quyệt"...
Túm lại thể chế ở VN tạo ra hai thứ sản phẩm đều vô dụng!
Do đó nếu mỗi gia đình không biết cố gắng học hỏi để giáo dục
con mình đi theo con đường trung đạo (con đường ở giữa) thì sẽ buộc phải chấp
nhận một trong hai thứ sản phẩm đó.
Hôm vừa rồi lão xem một cuốn phim Mỹ, tên là
"Wildlike", không biết dịch ra tiếng Việt thế nào. Truyện phim kể về
một cô bé 14 tuổi sống ở Seattle, bang Washington. Bố chết, mẹ gửi cô bé đến
Alaska ở với chú ruột, để mẹ vào nằm viện. Mặc dù là chú ruột, nhưng cũng chừng
quá lâu rồi không gặp nhau. Một đêm ông chú ruột vào phòng cháu, sờ lên người
cô bé. Dấu hiệu của xâm hại. Cô bé 14 tuổi ngay hôm sau đã tìm cách trốn, và
tìm đường thoát khỏi sự truy lùng của ông chú. Cuối cùng cô bé thoát được về
Seattle.
Xem xong bộ phim, lão tự đặt câu hỏi: Liệu trẻ em 14 tuổi ở VN
có thoát hiểm được như vậy không?
Cay nhiệt với con, chửi mắng đánh đập, cũng sẽ tạo ra một sản phẩm
tồi.
Yêu thương chiều chuộng con, chấp nhận mọi đòi hỏi của con, kể cả
những đòi hỏi phi lý, cũng tạo ra một sản phẩm tồi.
Chỉ có tìm mọi cách hướng dẫn con cách sống độc lập, đạo đức thì
mới có thể giúp con trưởng thành.
Và đừng bao giờ nói với con: "Con gái học lắm làm gì, kiếm
tấm chồng mà cậy nhờ!" Hạnh phúc của mình đừng giao cho người khác quyết định
giùm!