Tặng huynh bài thơ mới nhất của muội!
Tình yêu mong manh
Giọt nước mắt trên môi em rát bỏng
Bởi vì yêu hay chếnh choáng men say
Hay bởi vì em quá thơ ngây
Nghĩ tình yêu như là cổ tích!
Hay bởi vì anh không còn thích
Chuyện buồn vui thủ thỉ đôi mình
Nên giờ đây em đứng giữa lặng thinh
Dấu niềm yêu vào trong miền ký ức
Em cứ nghĩ tình anh là có thực
Nên thương yêu em ắp đầy tay
Nhưng tình anh cho đến ngày hôm nay
Vẫn chỉ là một chút tình hờ hững
Thôi đành vậy, một mối tình lấp lửng
Chưa lời yêu nay đã phải chia tay
Em trở lại với cuộc sống thường ngày
Không có anh và không mơ mộng!
*Mộc Quế Hương*
Bất chợt
Bất chợt đến, bất chợt đi
Đến đi, đi đến, sân si chuyện đời
Buồn vui vật đổi sao dời
Tình sầu phút chốc, rồi thời cũng qua
Tiếc gì hạnh phúc đã xa
Tiếc gì giây phút chỉ là hư vô
Tiếc gì tình đã lấp mồ
Tim kia đã vỡ biết gì tiếc thương?????
*CHANH*
MÔ PHẬT ĐỜI LÀ BỂ KHỔ!!! Mong thí chủ bình an!
Lạnh lòng
Mùa đông lạnh hay lòng người đang lạnh
Lạnh xuyên tim, lạnh buốt giá tâm hồn
Những khi lạnh mong muốn một môi hôn
Để sưởi ấm đôi môi buốt giá
Nhưng tất cả nay chỉ còn xa lạ?
Không còn thương và cũng chẳng còn yêu?
Hay bởi vì còn có quá nhiều điều
Chưa hiểu hết nên trở thành xa cách?
*Mộc Quế Hương*
Tình yêu mong manh
Giọt nước mắt trên môi em rát bỏng
Bởi vì yêu hay chếnh choáng men say
Hay bởi vì em quá thơ ngây
Nghĩ tình yêu như là cổ tích!
Hay bởi vì anh không còn thích
Chuyện buồn vui thủ thỉ đôi mình
Nên giờ đây em đứng giữa lặng thinh
Dấu niềm yêu vào trong miền ký ức
Em cứ nghĩ tình anh là có thực
Nên thương yêu em ắp đầy tay
Nhưng tình anh cho đến ngày hôm nay
Vẫn chỉ là một chút tình hờ hững
Thôi đành vậy, một mối tình lấp lửng
Chưa lời yêu nay đã phải chia tay
Em trở lại với cuộc sống thường ngày
Không có anh và không mơ mộng!
*Mộc Quế Hương*
Bất chợt
Bất chợt đến, bất chợt đi
Đến đi, đi đến, sân si chuyện đời
Buồn vui vật đổi sao dời
Tình sầu phút chốc, rồi thời cũng qua
Tiếc gì hạnh phúc đã xa
Tiếc gì giây phút chỉ là hư vô
Tiếc gì tình đã lấp mồ
Tim kia đã vỡ biết gì tiếc thương?????
*CHANH*
MÔ PHẬT ĐỜI LÀ BỂ KHỔ!!! Mong thí chủ bình an!
Lạnh lòng
Mùa đông lạnh hay lòng người đang lạnh
Lạnh xuyên tim, lạnh buốt giá tâm hồn
Những khi lạnh mong muốn một môi hôn
Để sưởi ấm đôi môi buốt giá
Nhưng tất cả nay chỉ còn xa lạ?
Không còn thương và cũng chẳng còn yêu?
Hay bởi vì còn có quá nhiều điều
Chưa hiểu hết nên trở thành xa cách?
*Mộc Quế Hương*
góp ý
Nghệ thuật làm nên ngôn từ,
Con tim người ta mới chính là thi sĩ
Câu thơ êm mượt, không có nghĩa là lòng chẳng ngổn ngang
Ta mỉm cười, con tim đau cắt cứa
Câu thơ dịu dàng nhưng cuộc đời sao lắm nỗi đa đoan
Viết bởi Chanh héo 27 Dec 2006, 20:36
Làm sao quên được tình anh?
Làm sao quên được tên anh hỡi người?
Làm sao quên được nụ cười?
Làm sao quên được khi người... bạn ta?
Làm sao quên được quê nhà?
Làm sao quên được món quà anh trao?
Làm sao quên được chốn nào?
Làm sao quên được hôm nào gặp anh?
Làm sao quên được ngày sanh?
Làm sao quên được dáng anh hôm nào?
Làm sao quên được ai nào?
Làm sao quên được buổi nào mật thư?
Ta chỉ quên được nếu như...
Giữa hai ta chẳng tương tư bao giờ!
(ta spam bài này cho ngươi nè lão gàn)
Viết bởi Chanh héo 28 Dec 2006, 20:39
Với riêng anh xin em đừng thành thật
Hãy dối lừa rằng em rất yêu anh
Hãy dối lừa anh thao thức đêm đêm
Nghe tiếng gió ngỡ tay mềm gọi cửa.
Hãy cứ bảo: anh là nỗi nhớ ....
Duy nhất trong đời và duy nhất trong em.
Căn gác nhỏ không em hoang vắng cả hà thành
Hãy cứ bảo anh là tất cả.
Xin cứ việc dối lừa không bờ bến
Ru anh trên một biển hoang đường
Dối gian thật nhiều em nhé, em yêu thương
khao khát bởi dễ thường đâu được dối.
Viết bởi Chanh héo 29 Dec 2006, 21:15
Đây không phải của muội nhưng thấy tương đối hay nên muốn post vào đây cho huynh đông khách:D
Thức trắng đêm nay nhớ một người
Một người tôi nhớ một người thôi
Đêm nay nữa đêm mai nữa
Tôi nhớ một người không nhớ tôi!
Huynh thấy sao? Cho muội bít ý kiến của huynh về bài thơ này nhé
Viết bởi Mộc Quế Hương 30 Dec 2006, 21:17
Có một thời biển và sóng yêu nhau
Biển chính là mối tình đầu của sóng
Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca
Rồi một ngày sóng nông nổi đi xa
Bao kẻ đến hẹn hò cùng với biển
Biển ngỡ sóng không về - vĩnh viễn
Nên đành lòng hẹn hò với vầng trăng.
Sóng trở về, biển thấy vậy ăn năn
Biển ngoại tình, biển đang mang tội
Sóng thét gào, chẳng hề tha thứ lỗi
Biển ngậm ngùi... một mình biển cô đơn
Viết bởi Chanh héo 31 Dec 2006, 21:18