Đạo Phật dạy người ta con đường đi. Và con đường đó
không có lý luận logic nào để chứng minh. Và con đường đó không cần
chứng minh bằng lý luận logic. Và con đường đó không cần phải được
đưa ra tranh cãi "đúng sai". Chỉ có con đường ấy thôi. Hồn
nhiên như đứa trẻ đi trên con đường đó, không làm hại chính mình, không
làm hại ai. Và tự nhiên Phật tính xuất hiện.
Tranh cãi về cái được và cái mất? Nếu thắng cũng giống như việc nhặt được một cái lá ở trên rừng. Nếu thua cũng như việc đánh rơi một giọt nước xuống biển.
Vậy tranh cãi để làm gì!
Tranh cãi về cái được và cái mất? Nếu thắng cũng giống như việc nhặt được một cái lá ở trên rừng. Nếu thua cũng như việc đánh rơi một giọt nước xuống biển.
Vậy tranh cãi để làm gì!