Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

Làm gì khi bị áp đặt bất công


Bỏ một quân cờ mà thắng được cả ván thì có nên làm hay không?

Lão có một anh bạn đang làm NCS bên Nhật Bản, chiểu theo các yêu cầu tối thiểu của nhà trường anh ấy có thể tốt nghiệp đúng hạn. Tuy nhiên GS hướng dẫn trực tiếp lại yêu cầu anh bạn ấy gia hạn thêm thời gian. Anh bạn buộc phải đồng ý, vì không thể "cạn tàu ráo máng" quá, nhưng anh ấy nói: "tôi chỉ gia hạn thêm nửa năm, dù ông có cho tôi tốt nghiệp hay không tôi cũng về nước".

Khi hỏi anh ấy, anh ấy nói: "Việc lấy cái bằng này chỉ là một mắt xích trong cuộc đời mình, giống như một con cờ trên bàn cờ cuộc đời, con cờ ấy có lớn đến mấy cũng không thể lãng phí cả cuộc đời vì nó. Mình còn những cái đáng để hao tổn trí lực hơn. Đó là hạnh phúc gia đình và những đứa con chờ mình về dạy dỗ"

Một người bạn khác đã lên kế hoạch cưới vợ trong nay mai, cả hai vợ chồng anh bạn ấy đều không còn trẻ nữa. Đột nhiên cơ quan cử anh đi công tác xa. Nài xin kiểu gì cơ quan vẫn tuyệt tình bắt anh phải đi. Họ làm như mọi người chết cả rồi chỉ một mình anh còn sống.
Nếu anh đi, thì một năm sau mới quay về.
Anh bạn đó quyết định chống lệnh của cơ quan, ở nhà lấy vợ.
Khi hỏi, anh ấy nói: "Mình có đôi bàn tay, lo gì chết đói, nhưng để kiếm được một người vợ tâm đầu ý hợp không dễ".

Bởi vậy, khi bị áp đặt bất công. Chúng ta nên tỉnh táo xác định xem đâu là một quân cờ, còn cái gì là cả ván cờ cần thắng.
Quan điểm về quân cờ và ván cờ của mỗi người không giống nhau. Có những việc đối với người này chỉ là 1 quân cờ, nhưng người kia lại là cả ván cờ.

Ví dụ: Trường hợp anh bạn thứ nhất ở trên chỉ coi cái bằng PhD là 1 quân cờ, nhưng rất nhiều người lại đặt mục tiêu cả đời là phấn đấu trong quan trường, bằng mọi cách ngoi lên đứng trên đầu trên cổ người khác thì cái đó lại là cả một ván cờ.

http://hoaphonglan.vnweblogs.com/post/9171/100094